Buổi đêm tối đen, bên ngoài phòng giáo vụ vắng vẻ, chỉ còn lại bóng lưng Cố Chi kéo dài dưới ánh đèn bên ngoài.Bóng dáng của anh bị kéo thật dài, càng có vẻ cô độc.
Thư Tình chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày cô đứng cùng anh, lẳng lặng đối mặt, không nói một lời, lại có chút hoảng hốt không hiểu sao.
Cô nghe thấy giọng của mình thúc giục anh: "Thầy Cố?"
Chỉ một tiếng thầy Cố đã kéo anh về hiện tại, vẻ mặt lạnh lùng xa cách cũng không rút đi, nhưng anh thu hồi ánh mắt lại, trước khi đi chỉ nói một câu: "Lời đồn đãi chỉ làm chết người thông minh."
Bóng dáng thẳng tắp đó cuối cùng cũng biến mất trong bóng đêm.
Cả đêm Thư Tình đều không yên lòng, cô cảm thấy hình như cô đã quên đi chi tiết gì, nhớ lại từng chút từng chút từ khi cô biết Cố Chi đến giờ, anh không phải là người đối xử đặc biệt với cô mà không vì lý do gì.
Mỗi ánh mắt ý vị thâm trường của anh, mỗi câu nói dường như đều thâm ý nhắc nhở, đều như đang nhắc nhở cô lý do, nhưng mà rốt cuộc là cái gì?
Sau khi tắt đèn, cả căn phòng chìm vào bóng tối.
Thư Tình nằm trên giường, không có cách nào ngủ được, trong đầu cô hiện lên ánh mắt của Cố Chi, thất vọng và xa cách, lạnh lùng và bất đắc dĩ.
Cô càng nghĩ càng hoảng hốt, rốt cuộc không nhịn được cầm điện thoại lên, khẩn cấp gửi tin nhắn cho người kia.
"Thầy Cố, thầy đang giận em sao?"
.... Dường như rất than thiết có chút không ổn, cô chần chừ xóa đi
"Đêm nay thầy hỏi em còn để ý ánh mắt của người khác không, em cảm thấy bị tổn thương."
....Càng buồn cười hơn, cô có bị tổn thương không có liên quan đến anh sao?
Nằm trằn trọc không yên, rốt cuộc cô nhắn bốn chữ qua: Thầy đã ngủ chưa?
Thời gian chờ đợi như bị kéo dài vô hạn, chỉ năm phút đồng hồ ngắn ngủi, cô từ nóng vội không yên biến thành uể oải, cuối cùng cô cầm di động hối hận vì sao mình lại nhắn một tin nhắn như vậy.
Chỉ là đang miên man suy nghĩ thì bị di động rung lên phá vỡ, cô nhanh chóng mở điện thoại ra xem.
"Chưa." Câu trả lời vẫn như tác phong trước giờ của anh, giống như thêm một chữ thì sẽ lãng phí.
Nhưng trái tim Thư Tình đang treo trên cao chợt rơi xuống đất, Thư Tình nở nụ cười với màn hình điện thoại chói mắt trong bóng đêm.
"Thầy Cố, em muốn hỏi thầy, vì sao ngay từ đầu thầy đã có ấn tượng không tốt với em? Là vì lần đó ở ngoài cửa hàng tiện loại nhìn thấy thầy, em đùa thầy với Dư Trì Sâm sao?"
Có lẽ cô sống bất cẩn, có lẽ cô sông không kiêng nể gì, nhưng việc cha mẹ ly hôn khiến cô trở nên cực kỳ mẫn cảm, có thể cảm nhận được một chút cảm xúc nhỏ của người khác với cô.
Người đàn ông đang ôm laptop ngồi trên sofa, thấy di động rung thì cầm lên nhìn, dường như anh chần chờ một lát rồi mới trả lời: "Không phải ở ngoài cửa hàng tiện lợi, mà là trên hành lang của giảng đường." Một lúc sau, anh lại nói thêm một câu, "Lúc đó em ở cùng với Dư Trì Sâm."
BẠN ĐANG ĐỌC
Người đàn ông của tôi - Dung Quang
RomanceNgười Đàn Ông Của Tôi Tác Giả : Dung Quang Thể loại : Ngôn Tình Số Trang : 82 Trạng Thái : đang tiến hành và sẽ full Trên thế giới này có nhiều tình yêu như vậy: tình yêu đồng tính, tình yêu hai giới, tình yêu xế bóng, tại sao lại không...