-17-

5.3K 461 80
                                    

Thời điểm bắt đầu cho những ngày ôn thi giữa kì hai cũng đang rất gần kề. Giữa Jungkook và Taehyung, khỏi phải nói cũng có thể thấy được ai là người chuyên cần nhất.

Taehyung đang gà gật ngủ thì bỗng bị tiếng đập bàn của chủ nhiệm làm thức giấc. Anh lập tức bị ngã đập cả trán vào thành bàn một cú đau điếng. Chịu một trận cười của cả lớp và vài câu la rầy của chủ nhiệm thì mới xoa trán kéo ghế ngồi lại.

- các em lo liệu mà tập trung một chút. Đầu óc cứ lơ đễnh trên mây thế kia thì đừng mơ đến đậu đại học. Nhìn xem chúng ta còn bao nhiêu ngày nữa ?

- bao nhiêu ngày cơ chứ ?! - cả lớp bắt đầu bàn tán xôn xao.

- ba tháng hai mươi lăm ngày đấy !

- haiz... Cái gì vậy chứ. - lần nữa mọi người lại bắt đầu bất mãn.

Taehyung huých tay Jungkook nói nhỏ.

- mày nói coi học hành như thế này, bấy nhiêu còn không đủ ôn thi cao đẳng.

- chỉ có mỗi anh là không có khả năng thôi. - Jungkook vừa bấm máy tính vừa đáp lại.

- chẳng qua bấy lâu nay anh mày giấu nghề, vờ làm dân thường nên mày chưa có thấy được năng lực của anh thôi.

- thì ra vờ làm người phàm cũng phải đầu tư như vậy, toàn đứng thứ ba từ dưới đếm lên không nhờ ?

- trật tự. Tôi nói các em lo liệu cho tương lai một chút, học cho tôi hay học cho các em. Than thở cái gì ?! - cô chủ nhiệm lần nữa đập mấy phát nhẹ lên bàn để giữ im lặng.

- không phải do bố mẹ thì bọn em cũng không có lo nha. - Jung Hoseok bỗng dưng nói khiến cả lớp bật cười.

- không đùa nữa, chuẩn bị cật lực thì cũng được đáp lại. Các em cố gắng một chút.

Nói xong cô chủ nhiệm cũng rời đi. Taehyung liền ngã ghế ra đằng sau mà suy ngẫm.

- nếu anh mày không đậu đại học thì mẹ có giết anh không ?

- có thể là đóng hộp rồi đưa ra ngoài đảo hoang để tu luyện.

- ầy, nếu không đậu đại học thì sẽ có Jungkookie nuôi anh mà ha. - Taehyung ôm tay cậu rồi giở giọng nũng nịu.

- tôi sẽ đi lấy vợ.

- lấy vợ cái gì chứ, Jungkookie thương anh nhất mà.

- im lặng một chút, anh không học thì tôi học.

- còn giả vờ khó chịu làm cái gì. Nói như vậy rõ ràng là sau này sẽ nuôi anh mày rồi. Thế nên anh không cần phải học nữa. - Taehyung đắc ý.

- nói nhảm cái gì, ba sẽ giết anh thật đấy. Lấy bài ra ôn đi.

Taehyung trề môi dè bỉu rồi lấy đề toán ra nhìn cho có lệ. Được khoảng sau mười phút vò đầu bứt tóc đầy tức tưởi, Taehyung liền than vãn.

- cái này là thứ gì đây chứ, học toán hình để làm gì hả. Đi mua trứng cũng có đo diện tích quả trứng đâu !

- anh bị ngốc hả.

- không hiểu, anh mày không có hiểu cái gì hết...

- vẽ hình còn chưa xong. Anh có còn muốn tận hưởng giấc mơ cuộc sống đại học gì kia không ??

(KOOKV-FANFIC) Brother. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ