Trần Tấn Nhiên gọi điện thoại cho Tần Thiếu Dương, muốn hỏi xem tình hình như thế nào. Nhưng thật bất ngờ, không chờ Trần Tấn Nhiên lên tiếng, Tần Thiếu Dương đã lên lớp cho anh một hồi về cách giữ gìn tình cảm vợ chồng. Trần Tấn Nhiên lười phải nghe những lời dài dòng kia, một phát cúp luôn điện thoại. Hiện tại anh mới thật sự tin rằng, Tần Thiếu Dương này một khi gặp mặt Bội Nghi, lập tức sẽ biến động kinh tâm, hóa thân thành Đường trưởng lão. Hiện tại cái đức hạnh thối của Tần Thiếu Dương xem ra lại còn nghiêm trọng hơn trước kia rồi, tám phần… Haiz! Ngay cả Tần Thiếu Dương cũng đã hòa hợp lại với Bội Nghi rồi, gương vỡ giờ cũng lại lành rồi. Trong số bạn bè giờ chỉ còn sót lại một mình anh cô quạnh một thân một mình… Trần Tấn Nhiên ném điện thoại di động, một mình ngồi xổm trên mặt đất, cúi đầu buồn bực. Sau khi rít mấy hơi thuốc lá, đến cuối cùng thì anh đã nghĩ thông suốt.
Mẹ kiếp! Tần Thiếu Dương là đại ca xã hội đen như vậy, sau khi uống rượu say cũng vẫn có thể làm được cái việc vừa gọi điện thoại, vừa khóc thút thít vừa nói những lời tỏ tình cẩu huyết như đùa giỡn. Vậy tại sao anh lại không thể quang minh chính đại theo đuổi vợ trước của mình mang trở về được chứ?
Trần Tấn Nhiên gọi một cú điện thoại tới công ty, dặn dò thư ký công việc mấy ngày tới thì chuyển sang bên Phó tổng Kỳ Chấn ở bên kia.
Bên này Trần Tấn Nhiên vừa mới dừng máy, thu thập một chút lên xe, thì bên kia điện thoại của Kỳ Chấn đã gọi đến liên tục như đoạt mệnh đuổi theo anh. Trần Tấn Nhiên vừa lái xe vừa lắp ống nghe vào tai: "Gọi tôi có việc à Kỳ Chấn?"
"Mẹ kiếp! Cậu lại muốn đi tìm đường chết hay sao vậy hả, tại sao lại giao toàn bộ công việc của mình lại cho tớ như vậy chứ? Hả? Cậu nói xem, cậu có một mình độc thân, không làm việc thì cái làm gì đây?"
"Mẹ kiếp!" Hiện tại một từ mà Trần Tấn Nhiên không muốn nghe đến nhất chính là cái từ độc thân kia!
"Kỳ Chấn, hiện tại tôi đây phải theo đuổi bà xã mang về bằng được. Cậu có phải là anh em hay không hả? Là anh em với nhau có phải chúng ta nên giúp đỡ quan tâm đến nhau một chút hay không? Trong ba tội bất hiếu, không có người nối dõi là tội lớn nhất đó. Tôi nói cho cậu biết, tôi mà không có con cái, tất cả tội lỗi sẽ trút hết lên đầu cậu đó!"
Kỳ Chấn sửng sốt, phải một lúc lâu sau anh mới tỉnh ngộ lại, trực tiếp cất giọng mắng cho Trần Tấn Nhiên một trận: "Con mẹ nó chứ! Nếu cậu đã sớm biết như vậy tại sao còn làm cái chuyện đó? Bây giờ ly hôn cũng đã được ba năm rồi cậu mới nhớ tới mình còn có bà xã nữa phải không? Tôi nói cho cậu biết, cũng chỉ có Ương Ương tính khí hiền lành thì mới chịu đựng được cậu mà thôi! Chuyện này nếu như đổi chỗ thành Văn Tĩnh, thì khỏi phải nói..."
Giọng nói bên kia chợt hạ thấp xuống, tựa như là anh đã cẩn thận che ống nghe đi: "Chuyện này nếu mà đổi lại thành Văn Tĩnh, thì cô ấy đã sớm xé xác cậu ra mà ăn tươi nuốt sống rồi! Như vậy vẫn còn là nhẹ đó, cô ấy không túm lấy cậu mà chỉnh cho đầy đủ tứ phía Đông Nam Tây Bắc thì mới là lạ!"
"Phải, cậu cứ việc quay lại mà đối phó với vợ mình đi, cứ lo cho thân cậu là được rồi! Tôi cúp máy đây, mấy ngày này cực khổ cho người anh em rồi, hôm nào tôi và Ương Ương sẽ mời hai vợ chồng cậu uống rượu."
BẠN ĐANG ĐỌC
Cô Dâu 19 tuổi
عشوائيTác giả: Minh Châu Hoàn Thể loại: ngôn Tình Nguồn: truyenfull.com, diễn đàn lê quý đôn Trạng thái: full Văn án: Năm Tống Ương Ương vừa tròn mười chín tuổi đã phải nghe theo sự sắp xếp của gia tộc gả cho Đại thiếu gia của Trần thị là Trần Tấn Nhiên. ...