Chương 160

1.5K 87 0
                                    

Vài người ăn hải sản xong, trở lại biệt thự của Hạ Minh Hòa đã là mười giờ.

Mộ Tiêu Vân cùng Hạ Minh Hòa ở tại lầu ba, Lý Ngải Thanh cùng Commis ở lầu hai cho nên dù bọn họ ở cùng một chỗ thì hai người họ cũng có không gian thuộc về họ.

Mộ Tiêu Vân sau khi tắm rửa xong đi ra, nhìn thấy Hạ thiếu gia mặc áo tắm ngồi trên giường. Trên tóc còn mang theo bọt nước, cả người đều ngốc hề hề. Mộ Tiêu Vân đi đến trước mặt y, vươn tay nhu nhu tóc y, bọt nước đều văng ra, " Làm sao vậy ?"

Hạ Minh Hòa bắt lấy tay Mộ Tiêu Vân, ngẩng đầu lên chăm chú nhìn cậu :" Vân Vân, mẹ em có phải hay không không thích anh ?"

Phốc... Mộ Tiêu Vân muốn cười, đương nhiên là giấu ở trong lòng, muốn cườ ra thì là không nể mặt Hạ thiếu gia, " Vì sao lại nói như vậy ?" Như cậu thấy, ấn tượng của mẹ đối với Hạ thiếu gia rất tốt.

" Em không phát hiện khi chúng ta đi ăn, vẻ mặt của mẹ có chút không đúng sao ?" Hạ thiếu gia hỏi, " Có phải hay không là mẹ phát hiện cái gì ? Vẫn là hôm nay không biết anh nói điều gì làm mẹ sinh khí ?" Đừng trách Hạ thiếu gia sẽ khẩn trương, Mộ Tiêu Vân ở trong lòng y so với bản thân còn trọng yếu hơn, nếu Lý Ngải Thanh phản đối bọn họ, đại khái Hạ Minh Hòa sẽ khẩn trương đến chết.

Hôm nay tâm tình Mộ Tiêu Vân rất tốt, mẹ đã trở lại B thị, hơn nữa bà có thể đối mặt với hoàn cảnh ở đây chứng tỏ bà đã có thể vứt bỏ hết những gì ở quá khứ, điều này đối với Mộ Tiêu Vân mà nói đương nhiên là điều đáng mừng. Cho nên, cậu cũng không giống Hạ Minh Hòa mẫn cảm đi quan sát từng nét mặt của mẹ.

Hơn nữa, những lời Hạ Minh Hòa nói cậu không để trong lòng, cậu cảm thấy là Hạ thiếu gia quá mức khẩn trương. Cho nên an ủi :" Anh, lấy tuổi của em hiện tại không thích hợp cùng mẹ nói chuyện của chúng ta, qua vài năm nữa, chờ tuổi em lớn hơn một chút sẽ đem việc của chúng ta nói với mẹ, thời điểm đó sẽ không có ai nói anh đem em phá hủy, phải không ?"

Hạ Minh Hòa nắm chặt tay Mộ Tiêu Vân:" Vân Vân ". Thanh âm nhu tình lại kích động.

" Ân ?"

" Cám ơn em ". Cám ơn em đã trở về, cám ơn em lúc trước đã nhắc nhở anh, hai người nam nhân muốn vĩnh viễn cùng một chỗ, cái loại quan hệ này không giống với người bình thường, cũng cám ơn em làm anh hiểu được ái tình là một loại hạnh phúc thế này. Càng cám ơn em không quan tâm ánh mắt người đời lựa chọn theo anh cùng một chỗ.

" Anh ". Mộ Tiêu Vân liền đứng lên đem Hạ Minh Hòa ôm lấy.

Hạ Minh Hòa vùi đầu bên hôn Mộ Tiêu Vân, tay ôm thắt lưng của cậu :" Thật sự không phải là anh làm mẹ sinh khí sao ?" Quả nhiên vẫn nhắc tới đề tài này. Nhưng chỉ cần Mộ Tiêu Vân khẳng định thì Hạ Minh Hòa sẽ tin cho nên cậu xoa đầu y nói :" Không phải, cho dù mẹ tức giận thì em vẫn ở bên cạnh anh ".

Cuộc sống của mình nên do chính mình quyết định.

" Ân ". Hạ thiếu gia an lòng. Đây là hứa hẹn của Mộ Tiêu Vân với y.

Cũng như Hạ Minh Hòa là một người mẫn cảm cho rằng Lý Ngải Thanh sinh khí là do mình, nhưng Commis không phải là người mẫn cảm, trước khi ông là chồng của Lý Ngải Thanh thì ông là một bác sĩ tâm lý. Bác sĩ  có một ánh mắt quan sát rất sắc bén. Ông cũng cảm giác giữa trưa Lý Ngải Thanh còn rất cao hứng nhưng sau khi ăn xong tâm tình của bà đột nhiên không tốt.

Trọng sinh chi nhà giàu mới nổi [ Chương 118 ~ ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ