Jung Hoseok nằm dài trên giường bệnh, tay anh gác lên đầu suy nghĩ. Chuyện là từ sáng đến giờ cục cưng bé nhỏ Jimin của anh không đến gặp anh, kể cả khám bệnh hay hỏi han cũng không thấy đâu. Haizz thật sự rất chán a, Jimin bỏ anh đi đâu rồi không biết. Tự nhiên kể chuyện cho người ta nghe xong rồi biến đâu mất tiêu, hay là kiếm người bạn đó rồi? Người bạn đó đúng là tốt số, vậy mà không biết còn bỏ đi. Anh muốn còn không được đây!
Hoseok khẽ nhìn ra ngoài cửa sổ. Ánh chiều tà nhàn nhạt yếu ớt, mặt trời cũng đã núp sau đám mây. Mặt trăng khuyết nhỏ nhắn cũng đã lên cao, trời đã bắt đầu chuyển màu sang tối.
"Jung tiên sinh, sữa đây ạ."- Y tá đặt trên đầu giường một hộp sữa nhỏ, thầm liếc trộm gương mặt đẹp trai của anh.
Mấy ngày nay Hoseok vẫn chưa "thả hơi" được cho nên vẫn liên miên uống sữa. Ngán đến nổi chỉ cần nghe mùi sữa là anh đã nhợn lên nhợn xuống. Nhưng cũng tốt, nếu chưa ra được thì có nghĩa là anh vẫn chưa thể xuất viện, chưa thể xuất viện nghĩa là anh còn có thể gặp lại được bé mều Jimin nha.
"Này cô y tá, cho tôi hỏi."- Hoseok bật dậy, gấp gáp hỏi.
"Jung tiên sinh, ngài có gì cứ nói."- Y tá cũng hết hồn, đang nằm yên tự nhiên bật dậy cái bặc sao không hú vía cho được.
"Bác sĩ Park hôm nay có việc gì sao? Sao không đến thăm tôi?"
"A là Park Jimin sao?"- Y tá ha một cái, rồi đặt tay lên cằm mắt đảo vòng như đang nhớ lại rồi nói tiếp: " Sáng nay vừa diễn ra buổi tổng duyệt thời gian thực hành của thực tập sinh. Cậu Park được viện trưởng công nhận thành bác sĩ chính thức rồi. Thật giỏi a! Cậu ấy là thực tập sinh trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Cho nên chắc cùng mọi người đi ăn mừng rồi."
Hoseok thầm bĩu môi. Hừ, có tin mừng mà không kêu anh vui cùng gì cả. Dù gì một phần cũng là nhờ anh chứ bộ! Nhờ anh bị bệnh nên mới có y chữa đó. Nhưng trong lòng anh cũng chúc mừng cho y.
"Mà này, cô biết Jimin yêu d— à nhầm, bác sĩ Park đi ăn tiệc ở đâu không?"
Y tá kinh ngạc, hiếm khi được dịp Jung Hoseok nói chuyện với cô, lại còn bắt chuyện trước hỏi han nữa. Tất nhiên cô rất vui mừng, hớn hở nói hết ra: "Theo tôi nhớ không lầm là quán bar nổi tiếng Fire thì phải."
Nghe xong, Hoseok liền sửng sốt. Bar Fire là quán bar nổi tiếng nhất và được nhiều người ưa chuộng nhất tại Seoul phồn thịnh này. Phục vụ tốt, mỹ nữ đẹp và thậm chí kiêm luôn cả bar gay. Nơi đây chi phí lại hợp lí nên không thể nào giới trẻ lại không đổ dồn vào nó. Fire thật sự là một nơi lí tưởng để xả stress, tận hưởng cảm giác hoan lạc cuồng nhiệt. Ngay cả anh cũng đi bar này không ít lần, thậm chí còn là khách quen của quán.
Nhưng mà Jimin thì sao? Anh biết y còn rất ngây thơ và có nhiều thứ chưa biết đến, chắc chắn là chưa đến đó bao giờ cả. Jimin bề ngoài rất ưa nhìn, đối với anh thì hoàn toàn hoàn hảo cộng thêm tính tình hiền lành thế mà vào chỗ đó, nơi tập hợp của những thành phần không tốt lắm sẽ ra sao? Với kinh nghiệm mấy chục năm trời làm "badboy", anh hiểu khẩu vị của chúng là như thế nào, chính là càng khó lại càng muốn chiếm lấy, càng chống cự càng muốn thuần phục, vẻ ngoài xinh đẹp trong trắng.
BẠN ĐANG ĐỌC
« taeguk | dải thiên hà có một vì sao
Фанфикvì em quá toả sáng, vì em quá xinh đẹp em càng muốn thoát ra tôi càng muốn chiếm lấy em em lẩn trốn trong những vần mây đen để che giấu ánh hào quang của bản thân nhưng vì em quá rực rỡ, khiến tôi bao lần đắm chìm vì em, tôi nguyện buông bỏ hết tất...