Chap 21: Giúp người

11K 895 310
                                    

Jeon Jungkook đặt bút chì xuống bàn. Cậu nhìn bức tranh vẽ của mình một hồi, miễn cưỡng nở nụ cười hài lòng. Đã nhiều ngày cậu tự nhốt mình trong căn phòng này rồi. Không gặp hắn, không gặp ai cả. Cũng may trước đó cậu có mua dụng cụ vẽ tranh, chứ không thì chán chết.

Dạo này Jungkook cũng dành nhiều thời gian suy ngẫm thấu đáo hơn một chút. Chuyện đêm đó, quên đi? Không thể. Dù là vậy, nhưng cậu vẫn sẽ cố gắng vùi lấp nó vào một quá khứ. Có một số chuyện nhớ lại chỉ càng thêm đau khổ.

Cậu còn biết suy nghĩ nhiều hơn cho bản thân mình nữa, cậu muốn tự lập và làm điều mình muốn làm. Thay vì cứ ngồi khóc miết rồi chẳng làm được gì, khóc thì sao? Có ai quan tâm cậu đâu chứ?

Có chút tự hào khi thấy bản thân mình suy nghĩ chín chắn hơn. Jungkook đứng dậy vươn tay kéo màn ra, ánh sáng ấm áp chiếu vào khiến cậu dễ chịu hơn hẳn, căn phòng cũng sáng sủa hơn. Bụng cồn cào vài tiếng, Jungkook cũng rút kinh nghiệm, không để bản thân đói lâu kẻo lại phát bệnh. Cậu mở cửa đi xuống nhà bếp gọi đồ ăn.

Jungkook tính tình hiền lành, lại luôn cư xử lễ phép cho nên người làm ở đây ai cũng đều yêu quý cậu. Mỗi lần gọi thức ăn ra, khẩu phần của cậu luôn bị "vô tình" thêm vô vài món mới, đầy đủ chất dinh dưỡng hơn. Jungkook ăn no nê, lúc đứng dậy thì nghe tiếng xe. Nhìn ra sân thì thấy chiếc Lambroghini Aventador đen bóng. Hình như đây chính là xe riêng của Kim Taehyung, hắn thường dùng khi đi chơi bar hay các nơi giao lưu khác.

Nghĩ đến đây, Jungkook không khỏi cứng người. Cậu hấp tấp dọn đồ ăn trả lại cho nhà bếp. Nhưng xui thay, dù có nhanh đến đâu thì vẫn lọt vào tầm mắt của hắn được. Taehyung bước vào, bên cạnh hắn còn có một mỹ nữ dựa vào nữa. Nhìn có chút quen mắt, thì ra chính là Kang Kelly, người đã từng bị Kim Taehyung đánh giữa sân đây mà. Nhưng lần này mặt ả ta lại hạnh phúc thấy rõ, như cố gắng chứng minh cho cậu thấy rằng ả vẫn đang được sủng, ả ngả người dựa sát rạt vào người Taehyung.

"Chủ nhân~ em khó chịu a~"

Hàng lông mày hắn nhíu lại thành hình chữ thập. Nhưng khi quét mắt qua thấy Jungkook đứng như trời trồng nhìn cả hai. Hắn lại thu lại vẻ khó chịu, khẽ nhếch mép, cực kì phối hợp đưa tay lên đỡ lấy Kelly, điểm kèm một ít vuốt ve.

Có trò vui rồi.

"Được rồi, tôi đưa em lên phòng."- Hắn nói.

Jungkook chứng kiến cảnh tượng này cả người thoáng chốc lại day dứt kinh khủng. Mắt cậu trợn to, hai tay bấu chặt vào nhau, môi mím lại. Khó chịu... cực kì khó chịu. Cậu thật sự muốn giết người ngay bây giờ!

Không khí trầm mặc nặng nề.

Cố gắng trấn tĩnh lại tâm tình, cậu thở bắt ra một hơi. Gắng gượng xem như chưa thấy gì, xoay người lại bước lên trở về phòng của mình.

Thấy bóng dáng cậu đã khuất sau cầu thang, Kim Taehyung nhíu mày, buông Kelly ra. Jeon Jungkook sao lại bình tĩnh như vậy, ngoài sự mong chờ của hắn nên có chút hụt hẫng.

"Chủ nhân, ngài sao vậy?"- Kelly giả vờ hờn dỗi, tay níu lấy hắn.

"Buông ra! Mất hứng rồi."- Hắn cau mày quát. Đẩy ả ra bực tức trở về phòng mình.

« taeguk | dải thiên hà có một vì saoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ