Chap 47: Valaxy

8.5K 536 172
                                    

Kể từ ngày Kim Taehyung tỉnh lại, một tuần sau, hắn liền xuất viện.

Đầu tiên, Taehyung và Jungkook cùng Namjoon và Seokjin trở về nhà ở Daegu ăn một bữa đoàn viên, xem như là đón Tết muộn một chút.

Jungkook vốn đã được bố và ba chấp thuận từ ban đầu, đến bây giờ lại càng được yêu thương như con đẻ trong nhà, thậm chí so với con một Kim Taehyung kia còn cưng nựng hơn gấp mấy lần.

Taehyung làm hành động trề môi giận dỗi trước khung cảnh cả ba và bố của chính mình liên tục gắp thức ăn cho người yêu, trong khi bát ăn của mình thì đang trống hoác.

"Bố, ba, hai người là cha ruột của con phải không vậy?"

Kim Seokjin nghe xong, liếc hắn bằng một ánh mắt sắc lẹm, tay vẫn không ngừng gắp miếng thịt ngon thơm vào bát của Jungkook.

"Anh có tay thì tự đi mà gắp, tôi cưng chàng dâu của tôi thì tôi tẩm bổ cho nó. Anh ghen tị cái gì? Hả?"- Dứt câu, quay sang nhìn Jungkook, gương mặt y liền thay đổi một trăm tám mươi độ đầy hiền dịu thương yêu: "Jungkook dạo này ốm quá, ăn nhiều lên nha con. Đừng có lo chăm Taehyung mà phải bồi bổ cho bản thân nữa nghe chưa?"

Jungkook bật cười khúc khích nhận lấy thêm một ít rau củ từ Seokjin: "Vâng ạ, con cảm ơn ba."

Taehyung âm thầm đổ lệ trong lòng.

Bữa cơm gia đình kết thúc, Taehyung rủ Jungkook ra ngoài tản bộ hóng gió trời. Đây là lần đầu tiên cậu đặt chân đến Daegu nên còn rất nhiều phần lạ lẫm. Khác với Busan, Daegu không có biển, cũng không mang cái hương muối mằn mặn của đại dương, có đôi nét hiện đại tấp nập như Seoul, và không khí nơi đây lại đầy ấp sự trong lành và bình yên.

Hai người đi dạo một hồi, bắt gặp một công viên nhỏ, Jungkook liền kéo Taehyung vào đó. Có vài đứa nhỏ đang chơi đùa đến là vui vẻ, Jungkook ngồi trên xích đu ngắm chúng đến là hăng say, trong đầu còn không ngừng khen đáng yêu. Đúng lúc này Taehyung đã mua xong hai que kem, đưa cho cậu một que, tự thưởng cho mình một que và ngồi xuống chiếc xích đu trống bên cạnh.

"Thích trẻ nhỏ như vậy sao? Có phải chúng rất đáng yêu không? Hay em sinh cho anh một bé đi?"- Taehyung nhướn mày.

Jungkook tức thì lườm hắn một cái, không trả lời.

"Hả? Một đứa không được sao? Vậy hai đứa? Ba đứa? Em muốn bao nhiêu anh liền chiều, dù sao nhà mình cũng dư dả mà, chắc chắn nuôi đủ hết haha."- Cậu càng im lặng, hắn lại càng không an phận được nước làm tới, vẻ mặt vô cùng thiếu đánh.

Ừ, thế là bị ăn đánh thật.

"Cái tên này, anh buồn đúng không? Hả hả?"

"Đâu, anh nói thật đó, thật mà! Chẳng lẽ em không muốn sinh con cho anh ư?"- Taehyung hạ mắt, giả vờ bày ra bộ mặt hết sức đáng thương.

Jungkook nhất thời im lặng, cậu không biết trả lời thế nào, nhưng không biết hai bầu má đã đo đỏ lên tự lúc nào, chỉ ấp úng bảo rằng: "Cái... cái đó không biết, sau này tính!"

Taehyung ngẩng đầu, nào còn môi trề mắt rưng rưng, chỉ có cái miệng đang nham nhở cười toe toét.

"Sau này là bao giờ cơ? Anh nghĩ hay là tối nay đi! Đánh nhanh thắng nhanh!"

« taeguk | dải thiên hà có một vì saoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ