Chap 7: Thiên đàng hay địa ngục?

12.6K 1K 125
                                    

"Tôi cảnh cáo cho anh biết nè tên thần kinh họ Jung kia! Anh mà dám làm gì tôi là đừng trách sao tôi ra tay độc ác nhá, tức chết nhà anh. Hừ."- Jimin nhéo lỗ tai Hoseok một cái, hận không thể băm chết anh ngay tại đây. Y đang cố trấn tĩnh bản thân lại một chút, đúng rồi y là bác sĩ, đây là bệnh viện.

"Ui đau quá! Anh biết rồi tha cho anh đi mà~"- Hoseok nhăn mặt kêu đau.

Cuối cùng Jimin cũng bỏ ra, y bực bội lấy tờ giấy note nhỏ cắm cúi viết cái gì đó rồi mạnh tay dán nó vào trán anh. Sau đó tức giận bước ra, không quên lườm anh một phát.

Hoseok tươi cười nhìn bóng lưng bé nhỏ của Jimin.

Mều dỗi cũng rất đáng yêu đấy chứ!

Anh tháo tờ note dán trên trán mình, nhìn hàng chữ được ghi ngay ngắn.

Hiện tại không được ăn thức ăn cho đến khi xì hơi. Nếu cảm thấy có gì bất thường cứ nhấn nút gọi ngay trên tường.
                             
   Park Jimin thánh thiện
                                   nhất quả đất

Hoseok lần nữa nở nụ cười rạng rỡ, anh nhẹ dán tờ giấy trên tường.

Mều đáng yêu rất quan tâm mình mà! Haha

Ý nghĩ liền bị cắt đứt do tiếng mở cửa. Sau là anh chàng anh tuấn quen thuộc.

"Ô xin lỗi, tôi vào nhầm phòng thằng hâm."- Hắn giả vờ kinh ngạc một cái.

"Đờ mờ mày Kim Taehyung. Vào nhầm thì lát đừng có mà bước lại đây đấy! Cút cho bố!"- Hoseok thay đổi, mặt cau có chán chường.

Lúc này Taehyung mới thản nhiên bước vào, nhoẻn miệng một cái: "Thì ra là Jung Hoseok bạn tao đấy à, xin lỗi lúc này tao không nhận ra mày nha. Bạn thân lâu rồi không gặp vẫn manh động như xưa."

"Còn mày vẫn thèm đòn như xưa nhỉ?"- Hoseok cười một tiếng. Gặp lại bạn của mình ai mà không vui chứ.

Taehyung và Hoseok là bạn của nhau từ nhỏ. Gia thế giống nhau, tính cách cũng dân chơi hệt vậy. Nhưng dạo này Hoseok đa phần đều ra nước ngoài chơi, còn Taehyung thì lo phần công việc bề bộn nên cũng ít gặp nhau hẳn. Mà mỗi lần gặp đều chí choé nhau thế này thì cũng có nghĩa là tình cảm bạn bè của họ đều không hề bị xa cách chút nào.

"Thân thể sao rồi?"- Taehyung nói, thong thả kéo ghế ra ngồi xuống.

"Kim Taehyung, tao tưởng mày đợi tao chết tới nơi rồi mới đến thăm chứ."- Hoseok nhướng mày khinh thường.

"Vậy sao? Tao cũng tưởng mình sắp được mặc lễ phục đưa tang rồi."- Những lời này hắn cũng không thua kém đâu.

"Hừ không đùa nữa, có ngày mày rủa tao chết mất. Tao chỉ bị nhẹ thôi, phẫu thuật là xong rồi. Mày coi, bây giờ không được ăn cơm mới là số khổ đây."- Hoseok vẻ mặt đau thương.

"Tội quá, thôi để mốt mỗi ngày tao đặt thức ăn nhà hàng năm sao mang qua cho mày ngắm đỡ đói nha."- Taehyung cười thâm.

"F*ck, nói chuyện với mày không chửi thề là không chịu được mà."- Anh lườm hắn.

"Haha nhìn mày mà đau khổ cái quái gì. Mày biết khi nãy tao vô thấy được cảnh tượng gì không? Là mày đang nở nụ cười ngọt ngào với tờ giấy, con mẹ nó nhìn như thiếu nữ mới biết yêu nhận được thư của người thương vậy. Nhớ lại tao còn thấy nổi da gà."- Taehyung vừa nói vừa rùng mình.

« taeguk | dải thiên hà có một vì saoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ