Hai người tìm kiếm nhau trong bóng đêm, đêm nay Hứa Tình Thâm chủ động khiến cho Tưởng Viễn Chu muốn phát điên lên.
Bình thường cô cũng không mấy mặn nồng với chuyện này lắm, từ trước tới giờ chủ yếu là do Tưởng Viễn Chu dẫn dắt. Nhưng anh cảm thấy cô tiếp thu quá nhanh, lại có một ngày chiếm lấy thế thượng phong như vậy, thật đúng là giày vò chết người mà!
Nhưng Hứa Tình Thâm chỉ là cảm thấy trong lòng trống rỗng, dòng hồi ức bị lộ ra từng chút một, nhưng dù thế nào đi chăng nữa cũng phải lấp đầy quá khứ đó lại, mới khiến cho bản thân mình chẳng phải khó chịu nữa.
Bên trong phòng ngủ ngập tràn tiếng va chạm, tiếng động càng lúc càng lớn, còn có cả tiếng hít thở khi nặng khi nhẹ giao thoa lẫn nhau.
Cuối cùng, một giọng nói có chút tức tối cất lên: "Tưởng Viễn Chu, anh không thể lặp lại một lần nữa sao?"
Tưởng Viễn Chu cảm thấy người phát điên lên không phải anh, mà là Hứa Tình Thâm. Anh rất muốn bóc tách cô ra, sau đó nuốt thẳng vào bụng. Trán Hứa Tình Thâm rịn ra một lớp mồ hôi, cất tiếng nói khàn khàn: "Chưa đủ!"
Thực ra thì cơ thể đã vô cùng mệt mỏi, Tưởng Viễn Chu lại càng không buông tha cô. Anh nắm chặt hai vai của cô để cô phải hét lên. Hứa Tình Thâm bỗng nhiên xê dịch người về phía sau, chiếc gối mới đầu còn kê sau gáy đã trượt xuống đến vai, đầu cũng chạm vào thành giường.
Tưởng Viễn Chu đưa tay nhấc đầu cô lên, cúi người xuống áp trán vào trán cô. Hứa Tình Thâm không nói lên lời, hai tay đặt trên vai anh mềm nhũn trượt xuống.
Người đàn ông nằm xuống bên cạnh cô, Hứa Tình Thâm nhấc đầu rúc vào trong ngực anh.
"Ôm tôi ngủ."
Tưởng Viễn Chu không khỏi bật cười, nghĩ thầm nhất định là càng ngày cô càng phát hiện ra sức quyến rũ của anh, chắc chắn không bao lâu sau nữa, anh sẽ khiến cho người phụ nữ này không còn manh giáp.
—
Đinh Nhiên ở trong bệnh viện Nhân Dân, trên người cũng không có gì đáng ngại, chỉ là cứ kêu đau nên bác sĩ để cô nằm viện quan sát. Mẹ của Đinh Nhiên xin nghỉ để tới bệnh viện chăm sóc cô, một bước cũng không dám rời khỏi.
A Mai tìm được phòng bệnh đi vào trong, nét mặt mẹ của Đinh Nhiên đầy cảnh giác, rất sợ tâm lý của con gái mình lại bị ảnh hưởng.
"Cô là ai?"
"Chào cô, con là đồng nghiệp của bác sĩ Hứa, hôm nay cô ấy bận nên nhờ con tới thăm Đinh Nhiên thay cô ấy."
Bên kia nghe thấy ba chữ bác sĩ Hứa, tâm trạng thả lỏng, trên nét mặt tỏa ra nụ cười: "Mau tới đây ngồi đi."
"Đinh Nhiên có khá hơn chút nào không?"
"Khá."
A Mai ngồi ở trên ghế băng cạnh giường, mẹ của Đinh Nhiên thấy cô xách một túi quà lớn, nói: "Như vậy đi, cô cứ ngồi đây trước, tôi đi mua cho cô chai nước."
"Vậy thì rất cám ơn, vừa lúc con thấy khát nước."
Mẹ của Đinh Nhiên nhanh chóng đi ra ngoài, ánh mắt A Mai nhìn thẳng vào cô bé trên giường bệnh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sắc Đẹp Khó Cưỡng (Full 3 Quyển)
RomantikAnh vỗ vỗ mặt cô , " Hứa Tình Thâm ? Cô sao ? Tình thâm ? " Cô tỏ thái độ hờ hững nhìn anh , " vậy tốt nhất anh nên cầu nguyện , đừng để một ngày nào đó lại tình thâm với tôi . " " một ngày tình thâm , vậy sao ? " Anh bất chợt cười rộ lên một c...