Chương 148: Suy luận

1.5K 47 1
                                    


  Ninh Vân Hoan nghĩ vậy, thì hơi do dự, nếu số mệnh đã như thế, Cố Doanh Nặc chỉ là một vật hi sinh cho tình yêu mà thôi, tuy tình tiết an bài Cố Doanh Tích và Tống Mẫn Nhiên ở cùng một chỗ, nhưng nếu Cố Doanh Tích thật sự muốn giết người diệt khẩu, cũng không thể tính được kế tinh vi như vậy, tựa như kiếp trước khi đối phó với cô, thủ đoạn phải vô cùng đơn giản mới đúng. Nếu cô đoán không lầm, chân Cố Doanh Nặc không thể do Cố Doanh Tích và Tống Mẫn Nhiên bày mưu đụng gãy được.

Sau khi trùng sinh tuy Ninh Vân Hoan bỏ xuống rất nhiều thứ, thậm chí cô không còn giống bản thân trước khi xuyên qua nữa, thậm chí cô còn học cả mưu tính, nhưng khi nhìn thấy Cố Doanh Nặc khổ sở rơi nước mắt, đến lừa người còn khó. Trước kia mặc dù Cố Doanh Nặc hơi hung hãn, nhưng cô ta vẫn chỉ là một thiếu nữ, hiện giờ còn bị gãy chân, sau này cả đời có thể bị hủy, cô ta không có vầng sáng nữ chủ trên người, có lẽ về sau sẽ không có ai cam tâm để cô ta trở thành gánh nặng của mình đâu, nghĩ vậy, Ninh Vân Hoan muốn tát mình hai bạt tai, nhưng vẫn thành thật nói:

"Tôi cảm thấy mặc dù chị cô hơi không biết xấu hổ, nhưng muốn nói cố ý đụng gãy chân cô, chắc không thể nào đâu?"

Nhưng ngoài dự tính của Ninh Vân Hoan, cô càng nói giúp Cố Doanh Tích, Cố Doanh Nặc lại càng không tin nhân phẩm Cố Doanh Tích, vừa nghe Ninh Vân Hoan nói Cố Doanh Tích là chị mình, Cố Doanh Nặc suýt nữa đã nhảy dựng lên:

"Cô không biết đâu, chị ta là một người không biết xấu hổ, chuyện gì chị ta không dám làm chứ? Trước thì quyến rũ một tên họ Tạ, sau thì dụ dỗ anh cô, chị ta còn có quan hệ không rõ ràng với nhiều thằng đàn ông khác, nhưng chị ta vẫn chưa thỏa mãn, quyến rũ Tống Mẫn Nhiên, hai người còn có thêm một đứa nghiệt chủng." Nói đến đây, Cố Doanh Nặc dừng một chút, vẻ mặt chắc chắn: "Tôi hiểu rất rõ tính cách Tống Mẫn Nhiên, bề ngoài nhìn anh ta nhã nhặn lịch sự, nhưng thật ra tâm ngoan thủ loạt bụng dạ đen tối..."

Cố Doanh Nặc "chí chóe" nói xấu Tống Mẫn Nhiên, sau cùng bản thân cô ta càng nói càng cảm thấy tai nạn xe cộ của mình chính do Tống Mẫn Nhiên làm. Thậm chí cố gắng tìm thêm nhiều lý do để củng cố nó:

"Cô nghĩ xem, vì sao tôi vừa mới ra khỏi tiểu khu đã bị người ta đụng chứ? Trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? Lúc tôi trở về chắc chắn đã bị đôi nam nữ chó má đó phát hiện, sau đó bọn họ lặng lẽ lái xe phía sau, sau khi đụng phải tôi thì muốn tiêu hủy chứng cứ ngay, nên mới trì hoãn không ít thời gian, lúc bác sĩ gọi điện thoại thì có lẽ hai người đó đã nghe được tiếng chuông điện thoại, nhưng sợ tôi không chết, cố ý kéo dài thời gian không bắt máy, sau đó đợi đến khi xóa bỏ toàn bộ chứng cứ xong, mới nghĩ tôi có lẽ đã chết rồi. Lúc này mới giả vờ nghe điện thoại. Sau đó bọn họ phát hiện tôi không chết. Hai người này có lẽ nghĩ tôi cũng sẽ suy đoán như Ninh tiểu thư, cho rằng tôi tin tưởng nhân phẩm Cố Doanh Tích, sẽ không nghi ngờ bọn họ, dù sao một người là bạn trai tôi. Một người là chị tôi, không phải đó chính là không thành kế sao? Hiện giờ bọn họ nghĩ rằng, nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, bọn họ tin chắc tôi sẽ không nghi ngờ họ!"

Ninh Vân Hoan suýt nữa xin quỳ với khả năng trinh thám của cô nàng này, quả nhiên khi oán hận một người cho dù người ta không làm gì, cô ta cũng có thể moi ra một đống tội, Ninh Vân Hoan vốn cảm thấy Cố Doanh Tích hẳn không phải là loại người tâm ngoan thủ lạt như vậy, nhưng lúc này bị Cố Doanh Nặc tẩy não, cũng hơi hoài nghi: "Cô nói cũng đúng. Nhưng nói cho cùng vẫn là chị cô, cô cảm thấy ả ta thật sự dám làm ra chuyện như vậy sao?"

Cô không nói thì thôi, vừa nói đến thì Cố Doanh Nặc đã cười lạnh: "Còn việc gì mà chị ta không dám làm?" Ví như trước đây, cho dù Cố Doanh Nặc nằm mơ chỉ sợ cũng sẽ không nghĩ rằng có một ngày bản thân sẽ hoài nghi người chị thân thiết muốn mưu hại cô ta, nhưng lúc này không như xưa nữa rồi. Vì sau khi Cố Doanh Tích dám quyến rũ bạn trai cô ta, thì Cố Doanh Nặc không bao giờ có thể tin tưởng ả thêm lần nào nữa.

"Cô đã cho rằng Cố Doanh Tích có thể làm ra chuyện như vậy, tôi cũng không loại trừ khả năng này, thành thật mà nói, tôi vô cùng không thích Cố Doanh Tích, nhưng nếu cô muốn giúp chị cô, chỉ để dò xét tôi, thì cô đã uổng công rồi." Việc Ninh Vân Hoan chán ghét Cố Doanh Tích cho đến bây giờ đều không hề giấu diếm, nếu có thể có thêm một người khiến Cố Doanh Tích ngột ngạt, đương nhiên Ninh Vân Hoan vui vẻ, nhưng nếu cuối cùng Cố Doanh Nặc nhớ lại tình chị em, thì cũng không ảnh hưởng gì đến cô, chẳng qua chỉ là lời cảnh cáo trước thôi, tránh cho sau này Cố Doanh Nặc có nguy cơ trở thành vật hi sinh vô dụng.

"Cô yên tâm, tôi và Cố Doanh Tích không đội trời chung, cô cảm thấy hiện giờ tôi bị mất một chân, vẫn có thể tha thứ cho chị ta sao?" Cố Doanh Nặc cười, đôi mắt bồ câu tràn đầy lệ khí: "Chỉ cần chúng ta có chung mục đích, Ninh tiểu thư có thể hợp tác với tôi, đó là điều tốt nhất rồi." Một Cố Doanh Nặc có thể khiến Cố Doanh Tích ngột ngạt, nhưng điều cô ta có thể làm, tối đa chỉ có thể khiến Cố Doanh Tích buồn bực một phen mà thôi, không thể thật sự cho ả một kích trí mạng, trừ phi mình và ả đồng quy vu tận, nếu bản thân cứ chết đi như vậy thì quá tiện nghi cho gã Tống Mẫn Nhiên súc vật kia rồi, cậu ta đã hại cô ta thành dáng vẻ này, nếu Cố Doanh Nặc còn sống một ngày thì sẽ kéo chân cậu ta cả đời!

Ninh Vân Hoan gật đầu, nhìn thấy oán độc trong mắt Cố Doanh Nặc, nghĩ đến kiếp trước cô ta mất sớm, thở dài, nhắc nhở: "Bạn trai cô họ Tống phải không?"

Trùng Sinh Nữ Phụ- Mỉm Cười WrWhere stories live. Discover now