Con kiến còn ham sống, họ Cố mặc dù cảm thấy ả bị bẩn rồi, nhưng theo thời gian trôi đi, ả lại càng ngày càng luyến tiếc không muốn chết đi, ả còn chưa gặp được Lan Lăng Yến, cho dù thân thể của ả bị bẩn không còn xứng với anh nữa, nhưng ả muốn yên lặng ở phía sau nhìn anh, như vậy đã mãn nguyện rồi, thứ ả ta muốn cũng chỉ đơn giản như vậy thôi.
Lúc Cố Doanh Tích tự bi ai tự oán giận, Lan Lăng Yến lại không biết Mộ Cẩn Ngôn cứu Cố Doanh Tích là có ý gì, sau khi cho người đi thăm dò, cuối cùng cũng cho người thả Ninh Vân Thành ra một chút, Ninh Vân Thành bị người ta trông coi như trông coi phạm nhân trong suốt hai tháng, cả người đều có chút phát điên rồi, ngay sau khi thân thể được tự do, chuyện đầu tiên cần làm chính là đi tìm người trong lòng của hắn.
Nhưng những ngày nay hắn đều bị nhốt trong Ninh gia, tin tức về Cố Doanh Tích giống như bốc hơi trong nhân gian, hắn không tìm thấy bóng dáng của Cố Doanh Tích ở Cố gia, ngay cả Tạ Trác Doãn cũng bị gọi về Tạ gia.
Trong lúc nhất thời giống như tin tức về Cố Doanh Tích bị người ta phong tỏa vậy, không tìm được người trong lòng, Ninh Vân Thành sắp phát điên rồi, người Cố gia cũng lo lắng, bắt đầu tìm kiếm Cố Doanh Tích khắp nơi, mấy người nghĩ mọi biện pháp, hợp lực cùng nhau dán thông báo, mà ở sau lưng, cũng có một thế lực nước ngoài đang ở trong bóng tối nghe ngóng tin tức của Cố Doanh Tích.
Đối với những chuyện này, Ninh Vân Hoan cũng không chú ý tới, gần đây sức khỏe ba Ninh tốt hơn nhiều, một buổi sáng Ninh Vân Hoan đã hoàn tất thủ tục xuất viện cho ba Ninh, ba Ninh liền nhanh chóng ngồi trên xe được Lan Lăng Yến phái tới đón trở về.
Ở trong bệnh viện một thời gian dài, ba Ninh bày tỏ ông sắp mất đi nửa cái mạng rồi, mặc dù bây giờ sức khỏe tốt hơn trước rất nhiều, sau khi phẫu thuật lưu lại chút di chứng, nhưng có thể nhặt về một cái mạng, ba Ninh đã cảm thấy rất vui mừng rồi, sau khi lên xe liền hỏi Ninh Vân Hoan về tin tức của Lan Lăng Yến, sau khi biết anh đang làm việc, cũng không cảm thấy vì anh không bớt chút thời gian tới đón ông mà cảm thấy không vui, ngược lại còn cười nói: "Nó là người có tâm, trên phương diện công việc cũng nghiêm túc có trách nhiệm, so với anh trai con, thực sự là tốt hơn gấp bội. Đến nay con kết hôn rồi, trong lòng ba cũng thở phào nhẹ nhõm, sau này lấy công ty làm đồ cưới cho con, có người quản lí, vừa lúng lúc ba nghỉ hưu đưa mẹ con đi du lịch khắp nơi."
Trải qua lần bị bệnh này, ba Ninh cũng nghĩ thông rồi, hiện nay ông cũng lớn tuổi, trước đây thời gian ông ở bên cạnh vợ không nhiều, đến nay công ty được Lan Lăng Yến quản lí, người có năng lực dưới trướng anh cũng không ít, mặc dù tính cách ba Ninh nghiêm túc có trách nhiệm, nhưng ông lại không phải một người quản lí khôn khéo, công ty Ninh gia trong tay ông chẳng qua cũng chỉ giữ vững được thành tựu ban đầu thôi, mà không thể phát triển hơn nữa, còn không bằng nhân cơ hội này giao cho Lan Lăng Yến, còn ông thì vui vẻ ở bên cạnh vợ.
Vốn dĩ ông chỉ có một đôi trai gái, mặc dù trước đây ba Ninh cũng không phải không có ý muốn giao công ty Ninh gia cho con trai, nhưng hiện nay Ninh Vân Thành giống như trở thành một người khác vậy, lần này rõ ràng ba Ninh sắp mất mạng, nên suy nghĩ càng phóng khoáng hơn nhiều, vừa nói ra lời này, mẹ Ninh vừa cảm thấy kinh ngạc cũng cảm thấy vui mừng, người một nhà cười cười nói nói, rất nhanh liền về tới Ninh gia.
Mấy người xách đồ xuống xe, Ninh Vân Hoan vừa muốn đi mở cửa, ai ngờ cửa bên trong đột nhiên mở ra, đầu tiên là nhìn thấy khuôn mặt tiều tụy của Ninh Vân Thành, phía sau hắn là ba người nam nữ vây quanh hắn, còn có Cố Nhàn sắc mặt trắng bệch, khi nhìn thấy mấy người bên ngoài xuống xe đi vào, đầu tiên Ninh Vân Thành ngây ngẩn một lúc, sau đó lộ ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ, chỉ vào Ninh Vân Hoan nói:
"Mày còn đến đây làm gì, có phải mày bắt Tích Nhi đi rồi hay không?" Ninh Vân Thành nghĩ tới lúc trước hắn bị bảo vệ trong trường bắt tới đồn cảnh sát, cũng bởi vì nguyên nhân hắn tranh chấp với Ninh Vân Hoan, hắn là anh trai ruột của cô, nhưng Ninh Vân Hoan lại trơ mắt nhìn hắn bị bắt đi, căn bản không nói thay hắn một lời nào, lúc hắn bị cảnh sát trông giữ, lúc tinh thần hắn có khuynh hướng bị bạo lực, người em gái này cũng không nói thay hắn một câu nào!
Cũng chính bởi vì vậy mà hắn bị giam giữ gần hai tháng, lúc đi ra đã không thấy Cố Doanh Tích rồi, lúc trước Ninh Vân Thành không nghĩ tới những điều này, nhưng hiện nay nhìn thấy Ninh Vân Hoan, hắn liền nghĩ ngay ra tiền nhân hậu quả, đột nhiên trong lòng nảy ra một ý nghĩ to gan: "Là mày, nhất định là mày!"
Hắn nói tới đây, quay đầu lại nói với Cố Nhàn: "Dì Cố, khẳng định là nó đã giấu Tích Nhi đi rồi!"
Nước mắt Cố Nhàn chảy ra, vội đẩy hai cánh tay đỡ bà ta của hai cô con gái, lảo đảo bước đi hai bước, "bụp" một tiếng quỳ xuống trước mặt Ninh Vân Hoan: "Ninh tiểu thư, con gái tôi không có chỗ nào đắc tội cô, cầu xin cô đại nhân đại lượng, tha cho con gái tôi, cô tha cho con gái tôi một lần đi, tôi dập đầu trước cô, tôi cầu xin cô."
Mấy người nghe thấy lời này, đều ngây ngẩn, ba Ninh cau mày, liếc mắt nhìn con trai ở một bên, Ninh Vân Hoan hít sâu một hơi: "Bà Cố, đồ ăn còn thể ăn bừa, nhưng không thể nói bừa, con gái bà có đắc tội với tôi hay không là một chuyện, nhưng bà dựa vào cái gì nói tôi bắt con gái của bà đi? không có bằng chứng gì bà đã dám nói như vậy, bà có tin tôi đi báo cảnh sát hay không."
Cô không nói tới chuyện báo cảnh sát còn đỡ, vừa nói tới từ báo cảnh sát, Ninh Vân Thành liền bộc phát, cào cào tóc, lớn tiếng nói: "Mày còn có thủ đoạn nào khác không? Ngoài báo cảnh sát ra, mày còn có thể làm gì? Mày nói mày không bắt cóc Tích Nhi, ai tin?"
Trên mặt người nhà họ Cố cũng lộ ra thần sắc không tin, ngay cả Cố Thiếu Đào cũng lộ ra bộ mặt hoài nghi và phẫn nộ, càng không cần phải nói tới hai đứa em gái của Cố Doanh Tích nữa, lúc này chúng chỉ vào Ninh Vân Hoan nói:
YOU ARE READING
Trùng Sinh Nữ Phụ- Mỉm Cười Wr
RomanceHóa thành nữ phụ của ngôn tình sắc dục, để thay đổi kết cục, Ninh Vân Hoan phải che giấu bản tính. Nữ chủ đã là Bạch Liên Hoa thánh mẫu thì cô sẽ làm cho mọi người thấy người hoàn mỹ hơn cả Bạch Liên Hoa. Nhưng cho dù cô có cố gắng bao nhiêu cũng kh...