67

3 0 0
                                    

I

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

I. Tháng mười hai, Sài Gòn chưa biết mùi tê tái
anh vẫn đây, góp nhặt câu thơ xưa
gom góp lại, chút lá vàng còn sót
từ mùa thu - dĩ vãng một thời.

Tháng mười hai, câu thề hẹn vẫn đây
nghe êm đềm, son sắt nhưng nào thành câu chuyện
khi em chỉ buông lời vu vơ, còn tôi tin là thật.

Tháng mười hai, có nhớ ai từng nói
Sài Gòn chỉ hai mùa: nắng và nóng.
Thế mà có kẻ khờ, giữa Sài thành, ngóng đợi mùa đông.

Tháng mười hai, lời than thở còn đây
câu yêu cũ hãy còn đầy,
nhưng chắc em nào đâu có nhớ
tháng năm đó, em có từng vay ai một đoạn tình?

II. Tháng mười hai, thấm cái lạnh trong lòng
khi con trẻ thôi tin vào truyền thuyết
khi người lớn không còn tin tiếng yêu.
Người với người keo kiệt với nhau
chút lòng tin đắt giá hơn vàng.

Tiếng thở dài thôi gói lại để dành
khi mệt mỏi, châm điếu thuốc,
tiếng thở dài hóa làn khói mỏng manh.

Giữa đêm đen, bầu bạn với chơi vơi
tự hỏi lòng, tháng mười hai, ai còn tin vào lời hẹn ước
khi chút chân tình đã chạm mức vạch không?

Lộ Hi Vũ 

Cho Những Ngày Trời Không Nắng Chẳng MưaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ