Đây là cái gì?
Cưu Ma một mực yên lặng đột nhiên nói: "Đây là lông đuôi Hồn diên !" Nàng thấy mọi người không biết, liền giải thích, "Căn cứ Phượng tộc bí văn, Hồn diên sống ở thời kỳ thượng cổ, là cầm yêu đặc biệt, trời sinh tồn tại ở dạng linh hồn, sau trưởng thành mới tạo ra hình thể, loài chim này rất lớn, tính cách hung mãnh, thích bắt những hồn phách yêu thú khác làm thức ăn."
" Con mồi bị nó giết chết , thân thể vẫn hoàn hảo nhưng chỉ là một túi da vô dụng, bên trong không còn hồn phách. Có điều chủng tộc Hồn diên này sinh sản hết sức khó khăn, sớm đã diệt tộc, hơn nữa Hồn diên sau khi chết trực tiếp tiêu tán ở trong thiên địa, sẽ không lưu thi thể. Đoạn đuôi tên này không biết là người nào không chế lại có thể làm lông đuôi Hồn diên thoát khỏi bản thể mà tồn tại. Riêng bản lãnh luyện khí này cũng đã rất giỏi rồi."
Nàng vốn là thủ lĩnh Ẩn Lưu , ánh mắt tất nhiên lợi hại , nàng nói vật này bất phàm, ánh mắt mọi người nhìn đoạn đuôi tên liền khác biệt.
A Hoa không có nửa điểm lưu luyến, đem dây chuyền giật xuống , giơ hai tay cao khỏi đỉnh đầu, cung kính dâng tặng cho Ninh Tiểu Nhàn.
Nàng cũng không chút khách khí nhận lấy, nhét vào trong ngực: "Trên tay ngươi vì sao lại có vật này?"
A Hoa gãi gãi đầu nói: "Ở trong bảo khố Kính Hải vương phủ thuận tay cầm ."
Mới vừa rồi ở hành lang gấp khúc, nàng thật ra cũng không phát hiện A Hoa. Nhưng nàng vừa đi tới đó, lại cảm nhận được này cái đoạn đuôi tên này mãnh liệt kêu gọi, khát vọng, thân thiết rung động như vậy, nàng làm sao có thể bỏ qua? Rồi lại nói Phệ Hồn châm mà nàng vẫn ân cần chăm sóc trong thân thể, từ trước đến giờ yên lặng phảng phất như không tồn tại, khi đó đột nhiên náo động không ngừng, cơ hồ là khóc muốn nàng đem vật bên ngoài kia mang đi vào.
Ở trong rung động mãnh liệt nàng lại phát hiện trong hành lang gấp khúc không có người nào, là không thể nào.
Cũng vì vậy, nàng mới nguyện ý đưa tay cứu hắn từ trong nguy hiểm ra. Nếu Tiểu Miêu bị thị vệ mang đi, nàng làm sao lấy được đoạn đuôi tên này? Huống chi trước đây đã cứu con mèo nhỏ này một lần rồi, hiện tại cũng không muốn trơ mắt nhìn hắn ở trước mặt mình uổng mạng.
Đổi lại một đạo tặc khác ở chỗ này. Nàng nhất định không để ý tới chết sống của hắn, xoay người rời đi.
Vật tới tay. Sắc mặt nàng mới giãn ra, chậm rãi nói: "Đem tiền căn hậu quả mọi chuyện nói một lần đi ."
A Hoa nhẹ nhàng lên tiếng, lúc này mới bắt đầu kể.
Ban đầu Ninh Tiểu Nhàn mặc dù không cho hắn đi theo mình nhưng cũng cho hắn một viên Trúc Cơ Đan. Đan dược này làm từ tay Trường Thiên tất nhiên dược hiệu so với Trúc Cơ Đan bình thường tất nhiên không biết tốt hơn bao nhiêu lần, tu vi mèo yêu vốn là rất thấp, ăn rồi cực khổ tu luyện hai năm lại thành công bước chân vào Hóa Hình kỳ, hóa ra hình người, nhân sinh từ đó khác biệt.
Đáng tiếc hình dáng tướng mạo thay đổi, tính cách A Hoa lại vẫn thế, hắn ở nhân gian một đoạn thời gian nhỏ, cảm thấy không quen, cuối cùng chỉ có thể tìm một yêu tông nương tựa. Thực lực của hắn yếu ớt, chỉ có thể làm bia đở đạn thôi nhưng cũng may gần đây Yêu tông không có chiến sự, hắn cũng nhàn nhã. Nhưng trước đó không lâu, đại nhân trong tông đột nhiên muốn hắn lẫn vào trợ thủ Triệu gia.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Quyển 6. BẠCH NGỌC KINH_ Phần 2]_Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục
AdventureTác giả: Phong Hành Thuỷ Vân Gian Thể loại: Huyền huyễn, tiên hiệp, tu ma.... Nhân vật chính: Ninh Tiểu Nhàn, Trường Thiên, Mịch La...... Tình trạng sáng tác: đang viết Độ dài: 1300 chương + Dịch: QT và Google ca ca Bản convert: Tiểu Tuyền Nguồn ed...