"Ái tình là mê lộ, và em là những hồi mê say"
Kim Yerim mang trong mình thứ tình yêu giống như ngọn núi lửa phủ tuyết, bên ngoài lạnh lẽo đơn sơ, bên trong nóng bỏng mãnh liệt. Dẫu biết rằng vô vọng nhưng lại chưa bao giờ ngừng hi vọng.
Nhận ra người đang đứng trước mắt là Jeon Jungkook bằng da bằng thịt, Yerim không khỏi xúc động. Hơi ấm từ lòng bàn tay cậu đang dịu dàng áp vào má cô, ngay cả trong hàng ngàn giấc mộng, Yerim cũng chẳng thể dám mơ đến.
Vậy mà Jungkook lại đang xuất hiện trước tầm mắt cô, gần đến như vậy. Cô muốn hỏi cậu rất nhiều điều.
"Anh có khoẻ không? Anh có sống tốt không? Anh có nhận ra em không?
Anh có còn giữ những tin nhắn của chúng ta không? Còn em nhớ rằng mình đã từng rất hạnh phúc mỗi lần được anh hỏi han.
Hai ta vì cái guồng quay của công việc mà chỉ có thể tranh thủ thức khuya để nhắn tin qua lại. Theo thời gian, mọi thứ đều thay đổi, cả anh, cả em, cả lí trí và trái tim. Chỉ có thói quen vẫn còn đó.
Hằng đêm em đều xem lại những tin nhắn cũ đến mức thuộc lòng, cười vì nó nhưng rốt cuộc vẫn chỉ có thể khóc vì đau lòng. Dẫu vậy nhưng một cái icon em cũng không dám xoá đi, từng dòng từng chữ chứng minh có một Jungkook lúc đó đã từng thích Yerim như vậy."
Thế mà Yerim chưa kịp nhận được lời hồi đáp, cậu ấy không một lời mà khước từ tất cả sự tồn tại của cô. Sau đó, chẳng còn sau đó nào nữa.
"Hơn hai năm trôi qua, nỗi nhớ là tất cả những gì em có về anh."
Yerim đành lòng gạt tay Jungkook ra, né tránh ánh mắt cậu.
- Tôi xin lỗi!
Ba chữ mà Jeon Jungkook vừa khó khăn thốt ra, trầm ấm, chân thành và dịu êm, khác hẳn với những lời tuyệt tình cậu nỡ nói ra với cô hôm trước.
Yerim gạt đi nước mắt rồi bỏ chạy, để lại cho người đứng đó những rối bời chơi vơi.
Jungkook không do dự mà đuổi theo, vội vã níu cánh tay mỏng manh của cô lại, không cho cô chạy trốn thêm một lần nào nữa.
- Tiền bối, anh làm vậy, người khác nhìn thấy sẽ không hay đâu!
Yerim tạm gác lại những xao xuyến, nhắc nhở chính mình phải tỉnh táo và giữ một cái đầu lạnh.
Nhận ra bản thân đang hành xử kì lạ, Jungkook trong phút bối rối đã kịp bịa ra một cái cớ.
- Tôi muốn lấy lại cuốn sổ.
- Nó không thuộc về anh.
Lời đã buột miệng nói ra, Yerim mới biết mình vừa mắc sai lầm mà rơi vào cái bẫy vô tình của kẻ đứng đối diện.
- Em biết tôi đang nói về cuốn sổ nào sao?
Tình huống kì cục này chưa bao giờ nằm trong dự tính của Jeon Jungkook. Cậu cũng chưa bao giờ có ý định lấy lại quyển sổ đó, có hay chăng đành tạm thời lấy nó làm lí do, vì nó là thứ duy nhất khiến cô để tâm đến, nhưng Jungkook cũng không ngờ Kim Yerim lại dễ dàng để lộ sơ hở như vậy. Xem ra cuốn sổ thực sự có thứ quyền lực phải khiến cho con người ta phải run sợ.
BẠN ĐANG ĐỌC
atlantis • jungri
Fanfictiontro bụi theo gió đêm bay vào không gian, đưa tang một cuộc tình chưa kịp đơm hoa đã mau chóng lụi tàn.