C14 - Q1: Đánh bọn họ, cũng đã lợi cho bọn họ rồi!

2.8K 80 2
                                    

Trở lại thừa tướng phủ, bọn thị vệ ba chân bốn cẳng chuyển đồ vào viện của Phong Hoa trong một phòng. Phong Hoa luôn nghiên cứu cách phối dược, trở lại phòng ở, tập trung tinh thần phân biệt dược liệu, Tử Mặc gọi nàng cũng không phản ứng.

Tử Mặc bĩu môi, đành đứng một bên không quấy rầy nàng. Tiểu Thúy luôn bên cạnh im lặng đợi.

"Tiểu Thúy, gọi người nhóm lửa cho ta!" Phong Hoa nhìn nửa ngày, quyết định chính mình động thủ.

"A!" Bạch Tử Mặc trừng mắt, nhưng vẫn động thủ dọn dẹp giúp Tiếu Thúy.

Rất nhanh, lửa bắt đầu cháy, Tử Mặc lệ rơi đầy mặt nghe chỉ thị của Phong Hoa, khống chế lửa lớn nhỏ. Phong Hoa đứng bên lò luyện dược (dược đỉnh), thỉnh thoảng cho dược vào.

Dần dần từng mùi hương dược nhẹ nhàng bay ra. Tử Mặc mở to hai mắt nhìn Phong Hoa vẻ mặt lạnh nhạt đứng bên dược đỉnh, sau đó lại nhìn dược đỉnh, giật mình lắp bắp nói "Tỷ...tỷ ...tỷ không phải là... 'chó ngáp phải ruồi' chứ!"

Bạch Tử Mặc há to mồm giật mình không thôi.

Quả thật có người học luyện dược ngẫu nhiên thành công một lần, nhung đó là ngẫu nhiên, phi thường ngẫu nhiên. Ngẫu nhiên một lần, tuyệt không có lần thứ hai. Tử Mặc đương nhiên cho rằng tỷ mình là ngẫu nhiên thành công.

Phong Hoa không kịp trả lời, một tiếng quát lớn bay đến.

"Bạch Tử Mặc, thằng nhóc kia, lăn ra đây cho ta!" Thanh âm Bạch lão gia tử giọng điệu mười phần bá đạo tràn ngập tức giận bay đến. Tử Mặc run lên nhìn Phong Hoa cầu cứu.

Phong Hoa tà tà liếc Tủ Mặc, thản nhiên nói "Lửa nhỏ một chút, mặc kệ gia gia, một hồi gia gia sẽ đến!"

Tử Mặc nhìn Phong Hoa bình tĩnh thì nhe răng, cho lửa nhỏ lại. Bạch lão tiếp tục rít gào nhưng không có người lên tiếng đáp lại. Bạch Lão rốt cuộc không nhịn được, hướng viện Phong Hoa đi đến. Hắn sớm biết Tử Mặc ở chỗ của Phong Hoa. Trước kia chỉ cần ở giữa sân rít gào, Tử Mặc sẽ tự chạy tới chịu tội, hôm nay Tử Mặc cư nhiên lại vững như núi Thái Sơn không chịu đi ra là cớ gì?

Tử Mặc nuốt nước miếng, trong lòng không yên, ngẩng đầu nhìn tỷ tỷ, Phong Hoa lại bỏ thêm dược liệu vào đỉnh, hướng Tử Mặc đứng một bên chỉ định hắn điều chỉnh lửa lớn nhỏ.

"Tỷ tỷ...!" Tử Mặc nói run run, đơn giản là vì có tiếng bước chân đi đến. Bạch lão gia tử sẽ đến đây đánh hắn chết.

Mi mắt Phong Hoa cũng không chớp, tiếp tục nhìn lửa, thản nhiên nói "Đừng ầm ĩ, cũng sắp được rồi."

"Tỷ thì tốt, nhưng ta bên này..." Tử Mặc nghe tiếng bước chân đã đến gần, chỉ muốn nhanh chạy lấy người.

Nhưng đã muộn, Bạch lão gia tử đã tiến vào phòng, nhìn Tử Mặc rống giận "Thằng nhãi con, ngươi ăn mật gấu rồi đúng không?"

"Gia, gia gia, ngài nói cái gì?" Tử Mặc trưng ra khuôn mặt cười tươi, đã biết rõ còn hỏi.

"Chuyện gì? Ngươi còn cười, ngươi bỏ ngay cái mặt cười đó cho ta!" Bạch lão gia tử cuốn tay áo xông lên.

Thịnh thế Phong HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ