C13 - C14 - C15 - Q3

1.7K 32 0
                                    

         C13: Tịch Nhiêu âm hiểm keo kiệt

  Tiết Chi Hạo nở nụ cười, khẽ gật đầu, Tiết gia có chuyển biến như vậy, tự nhiên đều liên quan đến Bạch Phong Hoa.

"Được rồi, Phong Hoa, cháu muốn ta họa người nào, miêu tả bề ngoài hắn." Tiết Chi Hạo đi đến trước bàn học, trải rộng bức tranh giấy, lấy bút mực đến.

Bạch Phong Hoa gật gật đầu, đi tới, bắt đầu miêu tả dung mạo Mạc Thanh Tuyệt.Mà Tiết Chi Hạo là hạ bút ngưng thần, càng họa Bạch Phong Hoa càng sợ hãi than.Không ngờ có thể họa Thanh Tuyệt sinh động như thế.Nguyên tưởng rằng thế giới này tuyệt đối sẽ không có người đem phong thái Thanh Tuyệt bày ra.Nhưng mà, Tiết Chi Hạo hôm nay lại làm được.

Theo bức họa dần hoàn thiện, Tiết Thần ở bên cạnh sợ hãi than càng phát ra lợi hại.

"Oa, giống như thần tiên a.Trên thế giới này thật sự có người giống thần tiên sao?" Tiết Thần hai con mắt đều biến thành sao, còn kém chảy nước nước miếng.

"Là người yêu chủ nhân." Tịch Nhiêu nói thẳng.

"Oa, khó trách, khó trách." Tiết Thần nghịch ngợm lè đầu lưỡi.

Tiết Chi Hạo kinh hãi, cũng cười lên.Người yêu Phong Hoa sao? Thật xứng a.

Bức hoa rốt cuộc xong rồi, Tiết Chi Hạo cười xoay người từ phía sau ống đồng lấy ra một bức họa, đưa đến cho Bạch Phong Hoa.

"Đây là cái gì, cậu?" Bạch Phong Hoa nghi ngờ mở bức tranh, sau nhìn đến nôi dụng trên bức tranh, Bạch Phong Hoa ngây ngẩn cả người.Đây, rõ ràng là diện mạo của mình.Người trên mặt phong thái trác tuyệt, trông rất sống động.Tiết Chi Hạo chỉ thấy nàng tháo vòng tay một lần, cư nhiên đã đem bộ dạng của nàng ghi nhớ rõ ràng như vậy.

"Oa, không hổ là cha." Tiết Thần nghiêng đầu đến, nhìn bức họa Bạch Phong Hoa sợ hãi than.

"Lần trước họa, không chê liền tặng cho cháu." Tiết Chi Hạo mỉm cười nói.

"Oa, cậu, ngươi quá lợi hại.Cám ơn cậu." Bạch Phong Hoa vẫn là lần đầu tiên thấy có người có thể đem người họa được bộ dáng như vậy, cao hứng đem hai bức tranh đều thu lại.Có bức họa Thanh Tuyệt, đến lúc đó ủy thác người hỗ trợ tìm người thuận tiện hơn.

Cứ như vậy, Bạch Phong Hoa mang theo bức họa Thanh Tuyệt cùng bức họa chính mình rời Tiết gia, cùng Tiết Chi Hạo nói lời từ biệt, Bạch Phong Hoa trước đi đến gia gia, nói cho bọn họ một tiếng mình muốn xuất môn một chuyến, nhất định sẽ ở trước thời điểm thất quốc tỷ thí trở về.Để bọn họ thuận tiện nói cho chủ mẫu Bạch gia biết.

Khi xong mọi chuyện, Bạch Phong Hoa mang theo hành trang có thần khí cùng nhóm tiểu thần thú, cùng Tịch Nhiêu chuẩn bị xuất phát.

"Muốn đi Dị thú cốc sao?" Tịch Nhiêu nghĩ nghi minh bạch ý đồ Bạch Phong Hoa.

"Ừ." Bạch Phong Hoa gật gật đầu, muốn tra rõ thế giới này mười tám năm trước biến đổi rất lớn là vì sao, cũng chỉ có thể trước đến Dị Thú cốc tra xét."Ở trên đường giúp ta làm tỉnh bọn họ lại."

"Ừ." Tịch Nhiêu đồng ý, tự nhiên biết Bạch Phong Hoa chỉ mấy đầu thú trong túi hành lý to kia.

Khi hai người dắt ngựa đi vào cửa thành lại phát hiện đã có người đợi bọn họ.Người nọ đúng là Bạch Thiên Kỳ.

Bạch Thiên Kỳ nhìn thấy hai người đến, không rên một tiếng, trực tiếp lưu loát phi lên ngựa, đi tới bên người Bạch Phong Hoa, ý đồ không cần nói cũng biết.Bạch Phong Hoa liếc mắt nhìn Bạch Thiên Kỳ vẻ mặt thờ ơ, cũng không nói chuyện, tùy ý hắn đi theo. Hiển nhiên đây là ý tứ của Bạch gia chủ mẫu.

Cứ như vậy, ba người im lặng rời đi.Tịch Nhiêu mang theo hai người, nhắm thẳng Dị Thú cốc mà đi.Một đường này, Bạch Phong Hoa ngẫu nhiên cùng Tịch Nhiêu nói vài câu, không cùng Bạch Thiên Kỳ nói câu nào, mà Bạch Thiên Kỳ cũng bảo trì bình thản, chỉ yên lặng đi theo bên cạnh.

Một ngày này, ba người tại ngoài đường hạ trại nghỉ tạm, giữa mùa thu, đến buổi tối có chút mát.Nhóm lửa trại, Bạch Phong Hoa nấu canh, nướng cánh gà mình thích nhất. Mùi đồ ăn làm cho Tịch Nhiêu không thích ăn đều liếm liếm đầu lưỡi.

Bạch Thiên Kỳ nhìn Bạch Phong Hoa từ trong Càn Khôn túi lấy ra đủ loại dụng cụ, hơi nhíu mày.Không ngờ ngay cả bát đũa cũng đều mang theo, Bạch Phong Hoa xuất ra hai bộ bát đũa, mắt nhìn Bạch Thiên Kỳ, do dự, vẫn lại lấy ra thêm một bộ.Múc thêm một chén canh đặt ở trên mặt đất, khẽ hướng Bạch Thiên đẩy tới, Bạch Thiên Kỳ lặng đi một chút, lập tức giật mình, tiến đến bưng canh lên uống, uống một ngụm liền kinh ngạc nhìn Bạch Phong Hoa.

"Oa, chủ nhân, uống ngon, ngươi dùng cái gì để nấu a?" Tịch Nhiêu sợ hãi than truyền đến.Lúc này, Tịch Nhiêu đã tháo mũ che mặt xuống, lộ ra khuôn mặt nữ nhân yêu nghiệt.Bạch Thiên Kỳ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt Tịch Nhiêu, nhất thời khiếp sợ.Hoàn toàn thật không ngờ người đi theo bên cạnh Bạch Phong Hoa hóa ra là xinh đẹp như thế.

"Bỏ thêm chút gia vị thôi." Bạch Phong Hoa uống canh, thuận miệng đáp.Nàng chính là góp nhặt một chút gia vị, mà chút gia vị này, người thế giới này còn chưa có phát hiện để dùng vào đồ ăn mà thôi.

Bạch Thiên Kỳ quay đầu nhìn Bach Phong Hoa, sau một lúc lâu không nói gì.

"Tịch Nhiêu, giúp ta đánh thức bọn họ." Bạch Phong Hoa không có che dấu gì trước mặt Bạch Thiên Kỳ, mà đem bốn tiểu thần thú đang mê ngủ ra.

Tịch Nhiêu tủm tỉm uống thêm một hớp to nữa, thế này mới buông bát xuống, tiếp nhận bốn tiểu thần thú, ở giữa ánh mắt kinh ngạc của Bạch Thiên Kỳ, đem yêu lực rót vào trong cơ thể bốn thần thú.

"Ngao ..."

"Nha ..."

"Rống ..."

"A .."

Bốn thần thú phát ra tiếng gầm nhẹ, tỉnh lại.Khi bọn hắn tỉnh lại hứng thú phấn khích muốn bay lên trời.Chỗ này nguyên khí dư thừa như vậy, khẳng định bọn họ trở lại thế giới kia.

Ai ngờ, một bàn tay nhanh nhẹn bắt được cả bốn bọn họ.

"Các ngươi dị thú thật sự không lễ phép, ta khiến các ngươi tỉnh lại, không ngờ một tiếng cảm ơn chưa nói đã nghĩ chạy?" Tịch Nhiêu giọng nói mềm mại đáng yêu mang theo bất mãn, quát lớn bốn thần thú.

Tứ đại thần thú thế này mới phục hồi lại tinh thần, thấy Bạch Phong Hoa cùng Tịch Nhiêu còn có Bạch Thiên Kỳ.

"A, Bạch Phong Hoa."

"Bạch Phong Hoa, chúng ta đã trở lại có phải hay không?"

"A, là vị này giúp chúng ta tỉnh lại sao? Thật sự cám ơn ngươi."

Tứ đại thần thú thế này mới bắt đầu nói lời cảm tạ, giọng điệu che dấu không được vui sướng.Đã bao nhiêu năm, rốt cuộc có thể trở lại cố hương, cuối cùng có thể nhìn thấy đồng bạn.

"Trước không cần cao hứng." Tịch Nhiêu tay túm lấy tứ đại thần thư không có buông ra, ngược lại dùng sức lắc lư, "Các ngươi trở lại thế giới này, nhưng cố hương các ngươi Dị Thú cốc, đã không còn một dị thú nào."

Bạch Thiên Kỳ nhìn một màn này cũng là kinh ngạc không thôi.Dị thú! Dị thú có được năng lực cường đại, vào mười tám năm trước liền toàn bộ bị diệt sạch, nay xuất hiện rõ ràng ở trước mắt hắn.Hơn nữa, nhóm dị thú rất cao ngạo, căn bản khinh thường cùng nhân loại tiếp xúc, theo giọng điệu của bọn họ cùng Bạch Phong Hoa rất quen thuộc? Đây là có chuyện gì?

"Cái gì?" Tứ đại thần thú sửng sốt, đều nhìn về phía Tịch Nhiêu, không rõ lời Tịch Nhiêu là có ý gì.

Tịch Nhiêu đem tứ chi bốn tiểu thần thú buông ra, không chút để ý trần thuật biến cố phát sinh vào mười tám năm trước.Sau khi nói xong, nhóm thần thú có phản ứng khác nhau.

"Không có khả năng! Ngươi gạt chúng ta! Làm sao có thể!" Chu Tước quát to, trong giọng tràn ngập phẫn nộ còn có bi thương dễ dàng phát giác.

Thịnh thế Phong HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ