C3 - Q1: Đánh đòn phủ đầu

3.9K 105 0
                                    

"Tiểu thư, người thật là nói chuyện lưu loát rồi sao?" Tiểu Thúy vẫn còn chút lo lắng, xác nhận lại lần nữa.

"Thật" Bạch Phong Hoa cười, "Hơn nữa lần này đã trải qua sinh tử, suy nghĩ của ta đã cẩn thận hơn rất nhiều rồi."

"Ha ha thật, là thật, thật tốt quá!" Tiểu Thúy hưng phấn trừng lớn mắt thấy Bạch Phong Hoa, hiển nhiên là thật tâm vì Bạch Phong Hoa mà cao hứng.

"Thiên Tâm đan này quả nhiên lợi hại." Bạch Phong Hoa thích ý nheo lại ánh mắt, "Miệng vết thương cư nhiên khép lại nhanh như vậy, thật thần kỳ."

"Đúng vậy, Đông Mộc quốc căn bản là sẽ không có vượt qua mười viên . Xem như Nam Hoa Vương cũng có chút lương tâm!" Tiểu Thúy có chút khó chịu nói.

"Tốt, không nói cái này nữa. Ngươi vừa rồi nói ai?" Bạch Phong Hoa hiện tại không muốn nhắc tới tên heo Nam Hoa Vương kia.

"Còn ai nữa?Không phải là cái người được gọi là Bạch đại tiểu thư Bạch Linh Khê sao? Cả ngày ở trước mặt mọi người giả trang người tốt, kì thật nàng không tốt với ai cả, nàng chỉ mong người chết cho sớm" Tiểu Thúy nha đầu kia nói chuyện không kịp suy nghĩ, trực tiếp đem bực tức trong lòng nói ra. Sau khi nói xong, tiểu Thúy liền bịt miệng chờ tiểu thư răn rạy, nhưng không, Bạch Phong Hoa cũng là cười tủm tỉm, không có giống bình thường giáo huấn nàng như nàng tưởng .

"Tiểu thư, tiểu thư?" Thúy nghiêng đầu không xác định nhìn Bạch Phong Hoa, thật cẩn thận hỏi, "Tại sao người lại không trách cứ nô tỳ?"

"Trách cứ ngươi làm gì ? Lời ngươi nói đều là sự thật, ta vì sao trách cứ ngươi?"

Bạch Phong Hoa cười hắc hắc " Tiểu Thúy ngươi đừng cho ta là ngốc tử, chả qua là rất nhiều chuyện ta nhìn thấy, nhưng không nói ra mà thôi. Nhưng đã trải qua bao nhiêu sự tình, bây giờ ta đã thay đổi rồi!"

"Tiểu thư!" Tiểu Thúy nghe xong thì đôi mắt đỏ lên, vui mừng đến không ngừng gật đầu "Tiểu thư nghĩ thông suốt là tốt rồi.....ô.......ô.....Tiểu thư...!"

"Ngươi khóc cái gì? Ta đã chết đâu!" Bạch Phong Hoa tức giận cười rộ lên, đối với Tiểu Thúy, Bạch Phong Hoa có một tình cảm thân thiết khó hiểu, chính là khi vừa dung hợp với trí nhớ của thân thể này. Nàng vừa là Bạch Phong Hoa trước kia, cũng là Phong Hoa hiện tại hoàn toàn mới Bạch .

"Ân, tiểu thư, ta không khóc!" Tiểu Thúy lau nước mắt, chạy nhanh tới trước cửa nhìn, sợ người khác nghe được tiếng khóc của nàng lại chạy tới. Nhìn cửa im ắng, tiểu Thúy cũng yên lòng.

"Tiểu Thúy, mẫu thân ta đâu?" Trong đầu hiện lên hình ảnh một vị phu nhân dịu dàng, thân thể luôn yếu đuối hư nhược, nhưng trong ánh mắt tràn đầy yêu thương lo lắng. Lúc này đây nàng gặp chuyện không may, lại không thấy nàng, là vì nàng bị mình dọa ngã bệnh.

"Tiểu thư, phu nhân đang nghỉ ngơi!" Tiểu Thúy sắc mặt hơi đổi.

"Đều là ta không tốt làm cho nương lo nắng. Chờ ta tốt một chút đi thăm nương!" Bạch Phong Hoa trong lòng tiếc hận không thôi, Bạch Phong Hoa như thế nào trước kia lại ngốc vậy! Vì một kẻ luôn tự cho là đúng mà lấy thân mạo hiểm!

Thịnh thế Phong HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ