Khu Đông Thành, một đường phố nào đó.
Lục Ngưng dựa vào tường ngồi, bốn phía đều là người đang nghỉ ngơi, có người bị thương, có người hiểu chút kiến thức chữa bệnh đang bận rộn giúp băng bó.
"Lục Ngưng tỷ, ăn chút gì đi?"
Ban Lan đưa cho Lục Ngưng một túi bánh bích quy.
Lục Ngưng không quá muốn ăn, máu tươi cùng thi thể làm cho cô có chút buồn nôn: "Cho bọn họ ăn đi."
"Lục Ngưng tỷ, tốt xấu gì cũng nên ăn một chút đi." Ban Lan mở bánh bích quy ra đưa tới bên miệng Lục Ngưng: "Hiện tại quan trọng nhất chính là bảo tồn thể lực."
Lời cự tuyệt của Lục Ngưng nghẹn lại trong cổ họng, cô nhận lấy bánh bích quy, cắn một cái.
Ban Lan ngồi bên cạnh cô: "Lục Ngưng tỷ, cô nói vì sao lại trở thành như vậy chứ?"
"Tôi cũng muốn biết." Vì sao lại thành thế này.
Ban Lan cúi đầu, giọng nói có chút buồn bực: "Bọn họ đều nói là bởi vì Độ Kỷ, Lục Ngưng tỷ cô cũng cảm thấy như vậy sao?"
Lục Ngưng thần sắc mờ mịt, lẩm bẩm một tiếng: "Tôi không biết... Thế giới này..."
Ban Lan nói: "Lúc ấy Độ Kỷ phái người đưa tới rất nhiều vũ khí... Nhưng rất nhanh liền bị rút lại. Tôi nghe nói Độ Kỷ bên kia rất an toàn... Lục Ngưng tỷ, chúng ta có nên rút lui về phía bên đó hay không?"
Trước đó Ban Lan báo danh tham gia làm việc tại phòng tuyến, rất may mắn, hắn được chọn.
Mà bởi vì chịu khó làm việc nên được một quản sự cho theo bên cạnh.
Ban Lan cảm thấy lúc ấy Độ Kỷ đang muốn thủ thành.
Chỉ là không biết vì sao bọn họ lại đột nhiên từ bỏ.
Tinh thần Lục Ngưng nảy lên một chút, kéo một tấm bản đồ cũ nát từ bên cạnh qua.
"Chúng ta bây giờ đang ở đây." Cô chỉ vào nơi nào đó: "Độ Kỷ ở đây, theo tin tức gần nhất của căn cứ, mấy con phố bên cạnh đều đã bị thanh lý, Độ Kỷ hiện tại giống như một cái đảo hoang..."
Cô dừng một chút, thở dài: "Chúng ta đi bộ qua khả năng không cao, mà coi như chúng ta qua được, bọn họ cũng không nhất định sẽ hỗ trợ."
Khu Đông Thành cùng khu Tây Thành vì sao lại đánh nhau, đến bây giờ Lục Ngưng cũng không rõ ràng lắm.
Những lời đồn kia, có bao nhiêu là sự thật, có bao nhiêu là giả.
Lục Ngưng vừa nói xong, Ban Lan rõ ràng thất vọng.
Đoàng đoàng đoàng ——
Tiếng súng trong màn đêm truyền ra, lộ ra phá lệ đột ngột.
"Có số lớn bộ đội đang hướng về phía chúng ta!"
Người canh chừng hét về phía bọn họ.
"Mau dậy đi!" Lục Ngưng lập tức đứng lên: "Người không bị thương chiếu cố người bị thương một chút."
YOU ARE READING
Hệ Thống Xuyên Nhanh : Boss Phản Diện Đột Kích
FantasyKhi boss trùm biến thành người phụ nữ điên dại, các nhân vật chính xuyên không cùng với trọng sinh đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? Một phó bản cực kỳ khó đã mở ra. Nhân vật chính trọng sinh: Hãy để ta chết đi, ta không muốn sống lại! Nhân vật chính xuyên...