Chương bảy: Sao tự nhiên lại muốn chạy bộ?

3.6K 336 16
                                    

Dạo gần đây, Nayeon không trông thấy Minhyuk thường xuyên nữa. Mối tình đầu hụt của cô vẫn dành thời gian chơi với các em hàng xóm, nhưng có lẽ vì đã năm cuối đại học, chuẩn bị ra trường và lao đầu vào cuộc sống bên ngoài rồi nên cảm giác không còn thân thiết như trước nữa. Ấy vậy mà trong một lần hiếm hoi đụng mặt nhau vào buổi sáng ở đầu ngõ, Minhyuk cười cười nhìn Nayeon và nói.

"Nayeonie à, có phải nhà Myoui nuôi em tốt quá không?"

Câu nói đó chẳng khác gì sét đánh giữa trời quang. Ầm. Nayeon đứng chôn chân tại chỗ, mắt mở to, trong đó còn thấy được tia máu đầy căm phẫn.

"Minaaaaaa... Minhyuk là đồ đáng ghét!! Minhyuk là đồ tồi!!!"

Mina đang ngồi trên giường, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã thấy Nayeon vứt cặp xuống sàn nhà, chạy vào ôm vai mình khóc rưng rức. Nayeon lúc nào cũng nói chuyện không đầu không cuối như vậy, tính cách hấp tấp này chẳng biết bao giờ mới thay đổi. Mina bèn xoa xoa lưng cô rồi hỏi lại, "Có chuyện gì?"

"Anh ta... anh ta... chê chị béo..."

Mina ngẩn người nhìn Nayeon một lượt. Hai má tròn phúng phính ửng hồng, mắt sưng đỏ vì khóc, môi hơi chu ra. Nhìn thế nào cũng không giống chị gái hơn cô hai tuổi và đang học năm cuối cấp ba.

"Rất xinh mà?" Mina bình thản đáp.

Nayeon nghe thế thì cũng thấy được an ủi một tẹo. "Minhyuk xấu xa. Ngày xưa chị mà biết tính cách anh ta xấu xa như vậy thì sẽ không uổng phí mười lăm năm để thích anh ta đâu! Chắc tại ở chung với J.Kook nên lây nhiễm tính xấu của thằng bé đó rồi!"

"Em thấy J.Kook rất hiền mà?"

"Nó chỉ hiền với em thôi." Nayeon làu bàu. "Vì nó thích em mà."

Chuyện J.Kook thích Mina, chắc Mina không ngốc tới mức không nhận ra đâu nhỉ? Nếu đã nhận ra mà còn cố tình làm như không biết, thì hẳn là không có tình cảm gì rồi. Đôi lúc Nayeon cũng muốn nói gì đó tốt đẹp về J.Kook trước mặt Mina, thân là chị cả cũng nên góp công góp sức để đường tình duyên của em trai mình thuận lợi một chút, nhưng nghĩ hoài vẫn chẳng ra điểm gì tốt để nói cả.

Đám con trai vô dụng. Không bao giờ thích con trai nữa!

Nhưng vì một câu nói đó của Minhyuk, Nayeon mới bắt đầu để ý tới ngoại hình của mình hơn. Đúng là gần đây cô có vẻ như đã tăng cân không ít... Nayeon âm thầm đổ lỗi cho Mina đã chăm sóc mình quá mức. Đổ lỗi cho cô Myoui vì nấu ăn quá ngon. Thậm chí là đổ lỗi cho phong thủy, thời tiết.

Thế rồi cuối tuần đó, Nayeon miễn cưỡng mà dậy sớm, mặc quần áo thể thao vào người, rồi bắt đầu cùng với Mina tập chạy bộ buổi sáng.

J.Kook khi tới cổng nhà Mina đứng chờ như thường lệ, trông thấy bà chị mình lẽo đẽo ra cùng, liền không khỏi trợn tròn mắt.

"Chị ra đây làm gì?' Khuôn mặt cậu tỏ rõ thái độ chống đối đến mức ngay cả Mina cũng nhận ra.

"Chạy bộ."

"Sao tự nhiên lại muốn chạy bộ?"

Mặt Nayeon tối sầm, còn Mina thì cười khổ, ra hiệu bằng tay với J.Kook rằng đừng nên hỏi nữa, nếu hỏi nữa sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

[TWICE] One in a million [Minayeon] [Satzu]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ