Chương 24

1.2K 83 10
                                    

Trương Thiên Bình không thích làm gì vào những ngày tâm trạng không tốt. Nhưng mà lịch trình được lập trình sẵn lại không cho phép điều đó, cô vẫn phải thuận theo nó, leo núi. Núi này khá cao, nhưng mà đi bằng cáp treo thì ổn. Ngồi cùng với cô trên cáp treo và Hàn Nghi Ân và Nhạc Hạo Hiên. Mấy tên kia cũng muốn ngồi với cô nhưng vì số lượng người quy định có hạn, tối đa 6 người. Vẫn là chuyện tụi con gái cô lập cô, còn có tụi con trai là bị mấy người kia cấm nên chỉ có cô và hai đứa nhỏ. Cũng không sao, như thế yên tĩnh hơn.

Hạo Hiên ngồi im nhìn ra bên ngoài cửa kính, không buồn nói năng gì. Nghi Ân ngồi bên cạnh tìm đủ mọi chuyện để nói mua vui cho cậu, có điều Hạo Hiên chỉ mỉm cười một cái cho có lệ, chẳng đáp lại lấy một từ.

"Hạo Hiên..."

Nghi Ân nghẹn giọng, dường như muốn bỏ cuộc rồi

"Hạo Hiên ngốc, chừng nào cậu mới chịu thôi bày cái vẻ mặt đưa đám đó đây! Minh Tuệ tỷ sẽ không sao đâu! Ngày mai tỷ ấy sẽ lại cười vui vẻ thôi!"

Nghi Ân lớn giọng quát. Mắc cái quái gì bé cứ phải ngồi bên cạnh lải nhải mua vui cho cậu mỏi cả mồm, khô cả cổ họng thế này? Mà đã vậy đối phương còn chẳng ừ hử lấy một lời. Còn không phải bé và cậu là bạn hay sao? Bạn bè thì quan tâm nhau là điều hiển nhiên rồi, thế sao cái của nợ này cứ làm cười cười gật gật cho có lệ như là bé phiền phức lắm vậy?

Hạo Hiên lúc này nhìn Nghi Ân, chẳng nói gì chỉ nhìn thôi, đủ lâu để hai má người kia đỏ lên mà gào lên một lần nữa

"Cậu nhìn gì chứ?"

Hạo Hiên phì cười, đưa tay bẹo má bé.

" Ân Ân ngốc, chẳng hiểu gì cả. Tớ không lo cho tỷ tỷ. Đúng là có buồn thật nhưng tỷ tỷ không phải kiểu người dễ từ bỏ như vậy đâu. Tớ lo điều khác cơ. "

" Cậu lo điều gì? Mà sao cậu dám nói tớ ngốc? "

Nghi Ân nhíu mày. Hạo Hiên chỉ cười nhẹ, xoa đầu bé

" Đừng để ý, Ân Ân ngốc. "

" Lại nói tớ ngốc! "

Nghi Ân bĩu môi rồi đẩy Hạo Hiên một cái. Hạo Hiên thì cười ha ha mặc cho Nghi Ân nhào đến đánh như đùa với mình. Thiên Bình thề là cô thấy mặt Hạo Hiên hiện rõ dòng chữ 'Cậu đúng là quá ngây thơ. Nhưng hãy cứ ngây thơ như vậy nhé.' Cô muốn bẻ cửa cáp treo ra để lao xuống cho chết quách đi cho xong. Mười sáu cái xuân xanh chưa một mảnh tình vắt vai còn đi đơn phương người khác, vậy mà phải nhìn mấy cảnh hường phấn của mấy đứa yêu nhau. À mà hai đứa nhỏ không yêu nhau, cả trong con mắt hủ nữ Thiên Bình cũng không thấy vậy. Có lẽ vì chúng quá trong sáng để vấy bẩn.

Mà dẹp chuyện hai đứa nhỏ qua một bên, giờ nói chuyện của Nhạc Minh Tuệ. Hóa ra đêm qua không phải là Diệp Thiên Kim và Nhạc Minh Tuệ câu kết nhau hại cô mà là hại Minh Tuệ. Cô chẳng qua là vô tình trở thành người thứ ba biết mọi việc thôi. Mặc dù vụ này hủy hoại cả thể xác lẫn tinh thần của Minh Tuệ, có điều so với thương hại cô cảm thấy cảnh giác hơn. Như Hạo Hiên đã nói, Minh Tuệ không phải loại người dễ dàng từ bỏ, giờ chị ta coi như không còn gì để mất nên sẽ ra tay quyết liệt hơn. Thiên Bình cũng có chút lo sợ.

[ All Thiên Bình ] Tôi Yêu Em, Nữ PhụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ