Chương 6

6.5K 552 111
                                    

Trời đã hửng sáng Giang Thâm mới bò dậy, hai con mắt đều sưng lên bởi vì hôm qua hưng phấn đọc sách vũ đạo, cậu vừa thay quần áo xuống giường Đàm Linh Linh đã đẩy cửa bước vào.

"Mắt con bị làm sao thế này?" Cô nhìn kĩ mắt con trai mình, "Mẹ đem cái khăn cho con chườm."

Giang Thâm rầu rĩ "Vâng" một tiếng, ngồi ngốc một chút, cuối cùng vẫn lê dép đi ra ngoài.

Đàm Linh Linh đợi cậu rửa mặt xong rồi mới đem khăn lông đưa cho cậu để đắp lên mắt.

"Ba đi làm ruộng rồi ạ?" Giang Thâm ngẩng đầu ngồi trên ghế, cậu tuy còn nhỏ tuổi nhưng lại giúp ba mẹ được rất nhiều việc, nguyên lai cũng vì sợ đến ngày mùa bận rộn thì eo của Giang Lạc Sơn lại chịu không nổi.

Đàm Linh Linh đang chiên trứng, nghe vậy cười rộ lên: "Không có gì đâu, nhà mình mượn được máy cấy mạ rồi."

Giang Thâm vén một góc khăn lông lên, cực kì vui mừng: "Nhà Thụ Bảo cho mượn ạ?"

"Là dì Hoa Nhi cho mượn đó." Đàm Linh Linh đưa trứng gà cho cậu, "Con đem lăn đi, lăn xong thì ăn luôn đừng bỏ phí."

Gà Tony ở trong sân đang sửa sang lại cái đuôi ngũ sắc, thời tiết ấm áp ôn hoà, ánh mặt trời không quá chói chang mà bao trùm vạn vật, Giang Thâm không cần đi cấy mạ cũng không biết làm gì, cậu một bên dùng trứng lăn mắt, một bên cầm đậu phộng đút cho Tony ăn, gà rừng đối với cậu cực kì yêu thích, ăn uống no đủ rồi lại yên tâm dựa lên người cậu mà ngủ gật.

Chờ mắt bớt sưng rồi Giang Thâm mới đem trứng ăn, Tony nghe tiếng động tỉnh lại, mổ mổ vài miếng vụn lòng đỏ cuối cùng còn trong tay cậu.

"Ui." Giang Thâm thấy vậy giơ cao cánh tay, "Sao mày lại ăn trứng chứ, đó là con của mày mà!"

Đàm Linh Linh ở trong phòng nghe thấy, cười đến không dừng được: "Nó là gà trống, có đẻ trứng được đâu!"

Giang Thâm đau lòng nhìn Tony mổ hết một nửa lòng đỏ trứng trong tay.

Đàm Linh Linh thay quần áo chuẩn bị đi ra ruộng, trước khi đi còn quay đầu lại hỏi con trai: "Hôm nay con còn muốn đi hiệu sách không?"

"Không ạ, ngày hôm qua con xem hết rồi." Giang Thâm nghĩ đến hôm qua xem "Nhị Tuyền Ánh Nguyệt" lòng lại có chút sốt sắng, cậu xoa xoa mặt nói: "Con muốn kéo gân."

"Úi chà." Đàm Linh Linh cúi xuống hôn con trai mình một cái, "Thâm Tử đúng là con ong chăm chỉ."

Trong nhà khác với phòng vũ đạo, không có sàn nhà bằng phẳng, ngay cả phòng Giang Thâm cũng là nền xi măng, cậu đem chiếu trải ra mặt đất, đi thay giày múa cùng quần.

Giang Thâm đã luyện quen thuộc các động tác hạ eo giạng chân, cậu bây giờ muốn thử tư thế khó hơn, hai chân co lại tạo thành hình chữ Nhất, bụng cùng ngực thì ép xuống kề sát chiếu.

Lớp vũ đạo ngoại trừ cậu thì có Tống Hân đã khá lớn sẽ dùng chân thực hiện một vài động tác chuyên biệt, Tống Hân thậm chí còn hoàn thành một bài nhảy tương đối không tồi có sử dụng động tác chân, cho nên cô Lâm đa số đều bố trí cho Tống Hân nhảy chính trong đội nữ.

Dài Lâu - Tĩnh Thuỷ BiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ