Chương 29

6.1K 612 75
                                    

Tuy bị nói là không hiểu gì về lãng mạn, nhưng Giang Thâm vẫn quyết định lấy tiền mừng tuổi năm nay mua một bộ quyền mới cho Bạch Cẩn Nhất.

Bạch nhị đại ngoài miệng không nói gì, nhưng ngày hôm sau đã đem ra dùng ngay, Lại Tùng còn được hưởng ké một cái bao cổ tay do tiểu thiên nga mua thêm cho.

Quyết định theo học tại trường vũ đạo cùng với Thẩm Quân Nghi xong, Giang Thâm phải trở về nhà sắp xếp chuyện dời hộ khẩu, Bạch Cẩn Nhất phải ở lại Thượng Hải mỗi ngày sống không bằng chết tập luyện, mà Lại Tùng rốt cuộc cùng đại phát từ bi không ép hắn uống nước dinh dưỡng nữa, anh đi cùng Giang Thâm trở về thành phố.

"Anh cũng phải chuẩn bị khai giảng cấp 3." Lại Tùng nói, "Khóa văn hóa còn một đống môn phải học."

Giang Thâm: "Tống Hân cũng đi học, anh có gặp chị ấy không?"

"Ngày nào anh cũng gặp em gái nhỏ mà." Lại Tùng khoanh tay đứng đợi xe tuyến cùng Giang Thâm, "Em ấy biết em theo Thẩm Quân Nghi thì vui lắm, còn đòi anh dẫn đi tìm em chơi."

Giang Thâm nghe thấy cả hai tới chơi với mình thì vô cùng cao hứng, vội nói: "Sau núi ở chỗ chúng ta ở có đồi hoa tú cầu rất lớn, chắc chắn chị Tống Hân thích lắm."

Cẩu Mao dẫn Thanh Linh Tử theo đi đón Giang Thâm, cô bé mặc một chiếc váy ngắn màu vàng nhạt, tay cầm ô, vừa thấy bóng dáng Giang Thâm đã hưng phấn đến nỗi vừa nhón chân vừa vẫy tay liên tục: "Thâm Tử!"

Giang Thâm chen ra khỏi đám người, vừa thấy Thanh Linh Tử cậu đã mặc kệ cả người mướt mồ hôi mà cố chạy đến, hào hứng hô to: "Thanh Linh Tử, xem tớ mua cho cậu cái gì nè!"

Cẩu Mao đẩy cậu: "Về nhà rồi từ từ nói, nhóc có muốn ăn cái gì đó lạnh lạnh không?"

Giang Thâm và Thanh Linh Tử cầm mỗi người một que kem mát lạnh vừa đi về thôn vừa mút, hiệu sách kế nhà ga mở cửa ra, vì trời mát mẻ nên rèm cửa khẽ lay động, ông bác chủ hiệu sách đang mặc áo phanh ngực, nằm phe phẩy quạt trên ghế.

"Ông ơi." Giang Thâm chui đầu vào rèm cửa kêu, "Cháu về rồi nè!"

Ông bác mở con mắt đang díp lại, sờ soạng lên bàn tìm kính lão mang lên: "Đi chỗ nào chơi rồi?"

"Thượng Hải ạ." Giang Thâm lục trong túi ra một cây gãi lưng đưa tới, "Cháu tặng ông."

Ông bác bất ngờ, "a" một tiếng.

Giang Thâm: "Cháu muốn đi Thượng Hải học khiêu vũ."

Ông bác cười xòa: "Chuyện tốt chuyện tốt." Ông run rẩy đứng lên, lại nói, "Cháu đợi một chút."

Giang Thâm chờ ở bên ngoài.

Ông bác cầm cây gãi lưng gãi gãi sau lưng, đi vào trong buồng chốc lát, lúc bước ra trong tay ôm một cái hộp: "Ông cho cháu ảnh chụp khiêu vũ cổ điển này, đem rửa ra rồi."

Thời đại này đã có điện thoại di động có thể quay video, muốn xem cái gì cũng có, vì thế dạng ảnh chụp như thế này bị quên lãng trong máy tính, chả ai có ý rửa ra làm gì.

"Ông làm thành album luôn rồi đấy." Ông bác đắc ý, dặn dò nói, "Lúc nào về thì xem."

Tháng tám trời đã vào hè, nắng nóng cực kì oi bức, Giang Thâm cầm kem lạnh trong tay đi dạo ở bờ ruộng xanh ngát, nhìn thấy Thẩm Thụ Bảo đang chạy xe mua ở vùng núi lại đây.

Dài Lâu - Tĩnh Thuỷ BiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ