"Jennie! Chị xin lỗi" Onsra thành khẩn đến mức quỳ thẳng xuống sàn để mong nàng tha thứ cho mình. Nhưng, Kim Jennie đã xem Jisoo như là mạng sống rồi. Xin lỗi không thôi, liệu sẽ dễ dàng bỏ qua việc này sao.
"Xin lỗi? Sao thế giới này câu cửa miệng của ai cũng là xin lỗi thế? Sự việc đã xảy ra rồi, xin lỗi là thời gian sẽ quay lại được hả?"
"Tôi hỏi chị. Hiện giờ, Kim Jisoo, chị ấy đang ở đâu?"
Jennie cuối xuống nhìn Onsra bằng đôi mắt chứa đầy nổi thất vọng. Nàng không biết phải xử sự như thế nào để cho hợp tình hợp lý. Một bên là tình, một bên là nghĩa. Chôn chân đứng giữa, chẳng biết làm sao.
"Jisoo! Đang ở bệnh viện"
Nghe câu trả lời từ miệng chị ấy, Jennie liền thở hắt ra. Hụt hẫng, buông người ngồi xuống giường. Những dòng nước mắt cũng lăn dài bên má. Nàng lo lắng cho Kim Jisoo, nàng sợ cô có chuyện gì đó bất trắc. Nàng giận Kyn Onsra, tại sao chị ấy lại dám hành động thiếu suy nghĩ như này.
"Chị có biết chị đang làm gì không? Chị nói chị thương tôi, chị thương tôi bằng cách sai người làm hại người tôi thương? Sao chị ác độc thế Kyn Onsra"
"Jennie! Em còn thương Jisoo không?"
Em còn thương Jisoo không?
Không, là nói dối.
Nhưng có thì liệu tình cảm này sẽ được xuất phát từ hai phía?"Nếu còn thì hãy quay về bên nhau đi. Jisoo là một đứa cứng đầu, không có kiên nhẫn để giải thích. Mọi chuyện dù có hiểu lầm hay không thì cô ấy cũng sẽ chẳng nói với ai. Chuyện của Jisoo với Fani, mọi thứ đều là dàn dựng. Kim Jisoo rất thương em, chị thấy điều đó nên đừng làm tổn thương nhau nữa. Hãy cho Jisoo một cơ hội, chị tin chắc cô ấy sẽ thay đổi"
Từng câu từng chữ như đánh động vào tâm lý đang dần mềm yếu của Kim Jennie. Dù có dù không, thật sự thì trong lòng của nàng vẫn là chưa hề biết giận chị ấy. Từ trước đến giờ vẫn vậy, vẫn dung túng cho Kim Jisoo đến vượt ngưỡng chịu đựng của bản thân mà chưa từng biết trách móc.
Onsra lấy trong túi áo ra một quyển sổ nhỏ, dúi vào tay nàng. Jennie không thể hiểu ý chị ấy, nhiu mày hỏi.
"Cái này?"
"Đến gặp Jisoo rồi hẳn mở ra xem"
Onsra nói xong liền đẩy nàng đến cửa. Jennie vội cho nó vào túi áo rồi chạy thẳng xuống nhà. Vừa định vào hầm lấy xe nhưng không may gặp ngay mẹ Kim đứng đó. Bà thấy Jennie, vui mừng đi nhanh lại chổ nàng, dịu dàng nhắc nhở.
"Cũng chịu xuống rồi à. Mau vào trong nhà ăn uống chút gì đó đi"
"Con cần đến bệnh viện để lấy một số giấy tờ..." Nàng liên tục liếm môi lo lắng, sợ bà ấy nghi ngờ.
"Đến bệnh viện giờ này? Giấy tờ gì nữa chứ, bác sĩ đã đưa đầy đủ rồi mà"
"Bác sĩ mới nhắn cho con, họ gọi con đến bệnh viện gấp nên con muốn xin phép mẹ cho con..." Nàng chưa kịp nói hết câu thì đã bị bà ấy nắm thóp.
"Để mẹ đưa đi"
"Con tự đi được, không cần phiền mẹ đâu"
"Sao được, Taehyung không có thì phải đi với mẹ. Taehyung biết chuyện là nó sẽ nhằn mẹ nữa" Bà nhất quyết là không chịu cho nàng cầm lái đi một mình. Một phần lo cho nàng và các cháu, còn phần còn lại là sợ Taehung cằn nhằn vì không chăm Jennie cẩn thận.
![](https://img.wattpad.com/cover/191598800-288-k655203.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
||Jensoo|| Nhìn Nhận Tình Yêu
FanfictionLà Kim Jennie rung động. Là Kim Jennie bắt chuyện. Là Kim Jennie ngỏ lời. Và vẫn là Kim Jennie, một Kim Jennie cố chấp chịu đau thương đến tột cùng. Chấp nhận hành hạ trái tim đang yên bình ẩn náu nơi lồng ngực. Tự mình chuốc lấy đau thương...