Chương 47.

6.9K 230 4
                                    

Lâm Cẩn Ngôn dẫn Giản Vi đi ăn khuya, ăn xong lại chở cô về nhà, không hề dạy cô khiêu vũ.

Giản Vi không mấy vui vẻ, ngồi trên xe giận dỗi: "Đến lúc đó anh đừng trách em làm anh mất mặt."

Lâm Cẩn Ngôn nghiêng đầu nhìn cô, thấy khuôn mặt nhăn nhó tức giận, không nhịn được bật cười, vuốt má cô: "Đừng giận mà, mặt phính thành bánh bao hấp rồi, mai anh sẽ dạy em, mai anh không đến công ty."

Giản Vi giật mình, lúc này mới nghiêng đầu: "Thật ạ?"

"Thật."

"Thế mai em có cần đi guốc không?" Giản Vi không hay đi guốc lắm, nhưng mẹ lại mua cho rất nhiều, cơ mà cô đã quen đi giày nên cảm thấy không thấy thoải mái khi xỏ chân vào guốc.

Lâm Cẩn Ngôn còn chưa trả lời, cô đã nói luôn: "Thôi để em đi guốc."

Tương lai vẫn còn rất nhiều cơ hội phải đi guốc.

Rạng sáng hôm sau, Lâm Cẩn Ngôn đã đến đón Giản Vi, bắt đầu xử lý câu chuyện khiêu vũ của cô.

Giản Vi ôm hộp giày ra khỏi cửa, đi theo Lâm Cẩn Ngôn ngồi lên xe. Tưởng là đến nhà anh nhưng không ngờ xe lại rẽ sang hướng khác.

Giản Vi nhìn ra ngoài, hỏi: "Chúng ta đi đâu thế ạ?"

"Về nhà."

"Về nhà có đi đường này đâu anh."

Xe vẫn băng băng trên đường, Giản Vi lại càng cảm thấy quen thuộc, đến khi nhận ra đây là con đường đến trường hằng ngày của mình, ngạc nhiên hỏi: "Đến trường làm gì thế ạ?"

Lâm Cẩn Ngôn cười lên, không trả lời cô. Nửa tiếng sau, xe lái vào tiểu khu ngay bên cạnh trường.

Giản Vi cảm thấy kỳ lạ, mãi đến khi Lâm Cẩn Ngôn đỗ xe cẩn thận, nắm tay cô vào thang máy, cô mới sực tỉnh: "Anh mua nhà ở đây ạ? Anh mua từ bao giờ thế?"

"Mua lâu rồi, từ khi em vừa vào đại học đã mua." Nhưng vẫn không có cơ hội dẫn cô tới đây.

Căn hộ trên tầng mười tám, được thiết kế song lập (*), hai tầng thông nhau, mang phong cách gỗ thông, ngập tràn cây xanh, vừa bước vào nhà đã cảm thấy tinh thần thoải mái, thư thái.

(*) Căn hộ song lập là loại hình căn hộ "2 trong 1" nghĩa là có 2 căn hộ tách biệt trong 1 mặt sàn đơn nhất. Tuy cùng "dưới một mái nhà" và chung lối đi, nhưng 2 căn hộ vẫn được đảm bảo tính biệt lập như 2 căn hộ đơn lẻ. Sự bố trí hợp lý giữa các không gian sống, các căn hộ song lập là tổng hòa của không gian chung và không gian riêng.

Giản Vi vừa bất ngờ vừa hạnh phúc, cởi giày, đi chân đất chạy khắp nhà.

Lâm Cẩn Ngôn đứng sau sofa ở phòng khách, dáng vẻ uể oải dựa vào tay vịn, nói: "Kết hôn xong, bọn mình chuyển đến sống ở đây luôn, không cần đợi em tốt nghiệp làm gì."

Giản Vi sững người, mặt đỏ lên: "Ai... Ai muốn sống chung với anh?"

Lâm Cẩn Ngôn đi tới, ôm cô từ phía sau: "Em không sống với anh thì còn muốn sống với ai?"

Giản Vi "Hừ" một tiếng: "Em đã đồng ý kết hôn với anh đâu?"

Lâm Cẩn Ngôn khẽ run, một lúc sau, chợt cười lên: "Đúng rồi, anh quên mất, em bảo muốn xem biểu hiện của anh."

[HOÀN] Ngọt Ngào - Nghê Đa HỉNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ