Giản Vi kéo Lâm Cẩn Ngôn ra khỏi phòng, để anh ngồi xuống sofa, lên tiếng ra lệnh: "Anh nhắm mắt lại."
Lâm Cẩn Ngôn chớp mắt: "Còn dám ra lệnh cho anh luôn?"
Ánh mắt Giản Vi cong lên, ôm mặt anh hôn một cái.
Lâm Cẩn Ngôn bật cười, xoa đầu cô: "Em dùng chiêu mật ngọt chết ruồi này thành thục lắm rồi đấy."
Giản Vi cười híp mắt, nói tiếp: "Anh nhắm mắt lại đi."
Lâm Cẩn Ngôn 'Ừ' một tiếng, nghe lời cô nhắm mắt lại.
Giản Vi vẫy vẫy tay trước mặt anh như đang kiểm tra xem anh có ti hí không, sau đó mới nói: "Anh không được phép mở mắt, bao giờ em bảo mở mới được mở đấy nhé."
"Ừ, anh biết rồi."
Giản Vi nhìn anh chằm chằm một lúc lâu, chắc chắn anh đã nhắm mắt mới quay đầu chạy ra cửa, cầm hộp bánh được đặt trên tủ giày xuống, sau đó tắt đèn, đặt bánh xuống bàn trà, ngồi xổm xuống đất mở hộp bánh ra.
Một chiếc bánh không rõ hình tròn hay hình vuông, còn có khuôn mặt Lâm Cẩn Ngôn được họa nên bởi mứt kem. Đặt bánh ngọt lên bàn, lại cắm vài nhành nến, sau đó dùng bật lửa châm từng cây.
Ánh nến lung linh thắp sáng căn phòng, mặc dù Lâm Cẩn Ngôn đã nhắm mắt nhưng vẫn có thể cảm nhận được lập lòe trước mắt mình. Trong lòng đã đoán ra được Giản Vi tặng mình món quà gì, khóe miệng khẽ cong lên nhưng anh vẫn làm ra vẻ như mình không biết.
Giản Vi đốt nến xong xuôi, đi ra sofa, quỳ sau lưng anh, che mắt anh lại, thấp giọng nói: "Đến bao giờ em thả tay ra anh mới được mở mắt đấy nhé."
Trong lòng Lâm Cẩn Ngôn đã muốn cười không biết bao nhiêu lần nhưng ngoài mặt vẫn làm vẻ tỉnh bơ, gật đầu: "Được rồi."
Giản Vi ngừng mấy giây, từ từ buông tay xuống.
Ánh nến lấp lánh hiện ra trước mặt, khi nãy Lâm Cẩn Ngôn đã đoán ra nhưng đến khi mở mắt, thấy được món quà mới biết mình suy nghĩ quá đơn giản.
Nhìn chiếc bánh không rõ hình thù, Lâm Cẩn Ngôn không nhịn được bật cười, nghiêng đầu nhìn Giản Vi: "Bánh em làm hả?"
Giản Vi thấy anh cười, đôi môi nhỏ nhắn dẩu lên, bỗng dưng cảm thấy mất hứng: "Em làm hai tiếng đồng hồ lận đấy."
Lâm Cẩn Ngôn thấy vậy, lập tức ôm người đang dỗi ngồi lên đùi mình, cằm đặt trên vai cô: "Anh biết."
"Thế mà anh còn cười."
"Anh không cười." Lâm Cẩn Ngôn nói vậy nhưng thanh âm tràn ngập ý cười, Giản Vi quay đầu trừng anh.
Anh lập tức làm mặt lạnh, tỏ vẻ nghiêm túc: "Anh không cười thật mà, anh cảm thấy bánh ngọt em làm vô cùng đáng yêu."
Anh cúi đầu nhìn chiếc bánh mới nhận ra trên mặt bánh còn hàng chữ: "Ông xã, em yêu anh", bên cạnh là khuôn mặt của anh được Giản Vi tỉ mỉ vẽ nên.
Lâm Cẩn Ngôn bất ngờ, lời muốn nói bỗng hóa hư vô, chặn trong cổ họng.
Giản Vi giãy ra khỏi đùi anh, đưa tay định cất bánh vào hộp thì Lâm Cẩn Ngôn vội vàng ôm lấy cô: "Anh sai rồi Vi Vi, anh không cố ý, anh không có ý định cười em."
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] Ngọt Ngào - Nghê Đa Hỉ
RomanceTên truyện: Ngọt Ngào Tác giả: Nghê Đa Hỉ Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, HE. Nhân vật chính: Lâm Cẩn Ngôn - Giản Vi Số chương: 66. Bìa: Vy Lê. Editor: Khoai Môn.