Kim Ngưu bước vào, chạm phải ánh mắt mông lung của Nhân Mã thì bất ngờ lắm. Mắt cô đẹp, sáng long lanh, khiến anh cứ ngẩn ngơ mà đứng đó nhìn mãi. Chỉ có cô là dường như vẫn chưa phát hiện ra sự có mặt của anh, cứ trông vào khoảng không, mải mê không chớp mắt như vậy.
"Sao tự nhiên kể chuyện gì buồn quá." Thiên Bình thở dài, chép chép miệng cảm thán "Đầu năm đầu tháng kiếm cái gì vui vui ngồi bàn với nhau coi."
"Bàn về bạn trai của Song Tử cũng được." Song Ngư cũng chép miệng.
Song Tử lập tức giãy nãy lên: "Tớ làm gì có bạn trai?"
"Ai bảo?" Thiên Bình, Song Ngư và Xử Nữ đồng thanh "Thanh mai trúc mã của cậu đâu?"
Song Tử làm ra vẻ mặt sừng sộ, rít qua kẽ răng: "Không thèm."
Thiên Yết vốn ngồi im lặng hóng chuyện vui từ nãy đến giờ, lúc này rất thản nhiên mà thốt ra mấy câu: "Để tôi đoán thử nhé. Bạch Dương, phải không?"
Trong khi mọi người vừa vỗ tay vừa reo "Bingo!" thì Nhân Mã chỉ ngồi đó cười trừ: Anh trai cô ấy mà, chỉ được cái quan sát người ta là giỏi.
Bạch Dương vốn là bạn thân từ nhỏ của Song Tử. Chẳng biết là duyên phận hay nghiệt duyên, cả hai được xếp chung lớp với nhau từ thời mẫu giáo đến giờ, năm nào cũng đụng mặt, không sai lệch tí ti nào. Về điều này, lúc đầu, Song Tử còn cảm thấy vui vui, mỗi lần gặp Bạch Dương trong lớp mình đầu năm học đều mỉm cười toe toét: "Ủa, trùng hợp quá hén?". Nhưng càng về sau, càng tiến đến gần với tuổi mộng mơ của thiếu nữ, Song Tử lại càng chán ghét cái bản mặt của Bạch Dương kinh khủng, nhất là khi tiếng xì xào xì xồ của thiên hạ thích gán ghép linh tinh cứ vang lên bên tai, khiến Song Tử vừa xấu hổ vừa khó chịu. Cô ấy mà, cô vẫn thích những anh chàng cao to, đẹp trai hơn, ít nhất cũng phải cỡ mấy anh Song Ngư vẽ trong truyện tranh đã xuất bản.
"Làm gì đến nỗi đó." Thiên Bình cười ngất "Có phải cậu nhìn mãi rồi chai mặt không, chứ tớ thấy Bạch Dương cũng đẹp trai phết, khối cô mê đấy."
Nhân Mã thầm đồng ý với Thiên Bình.
Nét đẹp của Bạch Dương tuy không đặc biệt đến nỗi từ một lần chạm mặt đầu tiên có thể hớp hồn được thiếu nữ, nhưng chính là vẻ đẹp khi nhìn vào lại khiến người ta dễ chịu, có thiện cảm vô cùng. Ngoại trừ bộ tóc ngắn chẻ hai mái ngô ngố kiểu ca sĩ Đan Trường và chiều cao khiêm tốn, ở Bạch Dương không có điểm nào khiến người ta phải chê, nhất là đôi mắt biết cười lúc nào cũng bừng sáng mỗi khi đứng dưới tiết trời nắng đẹp.
Bạch Dương còn là con át chủ bài trong đội bóng của trường, đã từng rất nhiều lần đưa đội bóng của trường lọt vào vòng chung kết của quận sau bao năm nhục nhã phải chịu lép vế trước Đại Bàng Vĩ Đại.
"Thật ra, những năm trước khi Bạch Dương vào trường, bên Đại Đại dở thói chơi bẩn nên bên mình mới thua." Song Ngư ấm ức kể "Năm nào hiệu trưởng Đại Đại cũng bỏ ra một khoản tiền lớn để mua chuộc trọng tài, mua giải thưởng. Bên mình rõ ràng là biết vậy đó, nhưng rốt cuộc vẫn không làm gì được."
"Chuyện sau đó mới thú vị." Thiên Bình vừa kể vừa cười ngất "Bạch Dương nghe tin đội bóng của mình những năm trước thua là do có người bỏ tiền vào can thiệp, liền nổi giận đùng đùng đi tìm ban tổ chức, đập bàn tuyên bố một câu..."
BẠN ĐANG ĐỌC
[12 chòm sao] Khoảng trời
FanfictionRồi chúng ta sẽ đi qua thật nhiều khoảng trời. Thế nhưng, chỉ có khoảng trời của những năm thanh xuân tươi đẹp là sẽ khắc thật sâu vào tâm khảm của mỗi người chẳng thể nhạt phai. Năm ấy, có tiếng giảng bài êm ả, có vạt nắng trong lành chiếu vào đáy...