T/g orrrrrange - Phong ta vi vương 1

874 38 11
                                    


AU Hiện đại, quân nhân x minh tinh, Ngao Quảng song tính.

Như đã hứa hẹn, tui sẽ edit phần Hạ của bộ này. Tóm tắt phần Thượng như sau:

Ngao Quảng làm diễn viên, vừa hot lên thì bị một đứa quan nhị đại nhìn trúng, vì từ chối nó nên bị vu oan và bị giam ở nhà tù biệt lập, ở đây được tù nhân 'cao cấp' Hạo Thiên (cao cấp cỡ kiểu có căn hộ riêng trong tù lol) bảo kê, đổi lại là miễn cưỡng XXX, sau này thì vừa thích vừa miễn cưỡng(?) XXX. Cuối phần này, Ngao Quảng phát hiện ra Hạo Thiên thực ra là quân nhân trà trộn vào tù làm nhiệm vụ, Hạo Thiên xong việc sẽ ra tù trước nên hai bạn thông suốt tâm ý rồi hứa hẹn nhau; độc giả cũng biết được rằng thực ra khi bé Ngao Quảng vì là song tính nên cha mẹ bỏ ở cô nhi viện, đến 14 tuổi phải rời khỏi đây thì được Hạo Thiên tình cờ trở thành nhà tài trợ giấu mặt về ăn học, sau đó Hạo Thiên vào tù làm nhiệm vụ thì cũng đúng lúc Ngao Quảng bị đẩy vào đây nên mới thò mặt ra bảo kê và bày vẽ ra mấy trò XXX kia.

Ai thích đọc phần Thượng thì xem tại đây nha: https://m.weibo.cn/status/4467226662819658 (Đây là mục lục, link dẫn đến wordpress nên yên tâm không phải quét ảnh : )). Mục lục này có thiếu link cho PN3, có thể xem tại đây: https://bit.ly/3dxCgOA)

Link lofter tác giả: http://xingruobeichen.lofter.com/

(1)

Nắng gắt tháng tám giống như lửa đầu điếu thuốc, hun cho bầu trời xanh thẳm kia nóng muốn há miệng. Nhành liễu rủ yên ven đường không nhúc nhích, bóng cây co cụm, mấy chiếc lám bám đầy bụi đất đều héo hon cuộn lại.

Từ xa nhìn lại, nhựa đường dường như cũng đã bị nắng thiêu đến nóng chảy, mặt đường vắng lặng không bóng người dường như đang bốc hơi.

Ngoài cửa sổ, ve kêu ri ri không biết mệt mỏi, tựa như muốn thiêu đốt sinh mạng để chứng minh giá trị của mình, cứ một tiếng kêu là một tiếng khiến người ta thêm bực bội.

Trong phòng, nam nhân mảnh khảnh cao gầy đang ngồi trong chiếc ghế ngả bập bênh, theo nhịp vang lên tiếng kẽo kẹt nho nhỏ, như thể đáp trả mùa hạ nóng nực này.

Người ngồi trên ghế làn da trắng nõn, đôi mày như tơ giãn ra thư thả, đuôi mày ngả xuôi. Đôi mắt ngày thường lạnh lùng giờ nhắm chặt, giấu đi khí chất 'người sống chớ gần'. Hàng mi dài buông xuống, tỏa bóng trước vành mắt, nốt ruồi bên khóe mắt khiến nét lạnh lùng của người này có thêm chút quyến rũ.

Ngao Quảng quay phim vừa đóng máy xong, tối qua ngủ rất muộn, giờ vẫn buồn ngủ không chịu nổi.

Nắng chiếu vào khiến trong nhà sáng trưng chói mắt, anh mở tạp chí ra úp lên mặt, bắt đầu mơ mơ màng màng.

Tiếng đồng hồ quả lắc, tiếng ghế đưa kẽo kẹt, tiếng ve ngoài cửa, hết thảy đều dần nhòa đi.

Trời ngả tối, tiểu trợ lý mới đánh thức anh dậy. Nếu không phải Ngao Quảng đã dặn rằng buổi tiệc tối nay rất quan trong đối với anh, trợ lý cũng muốn khuyên Ngao Quảng nghỉ ngơi thêm.

Buổi tiệc lần này sẽ mời tới người vẫn luôn hỗ trợ Ngao Quảng. Anh chưa từng được gặp đối phương, vẫn luôn mong được trực tiếp nói lời cảm ơn.

Thiên đếXLong Vương - Mấy mẩu truyện ngọt ngàoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ