tập 1.6

160 3 0
                                    

6,
Cảnh báo mưa to

Đêm cuối cùng trước khi Yêu Tinh rời đi lặng lẽ trôi qua. Yêu Tinh và Thần Chết ngồi ở phòng khách, vẻ mặt cả hai đều u ám như nhau. Mặc dù cứ hở ra là cãi nhau như chó với mèo, nhưng Yêu Tinh đi rồi, Thần Chết cũng thấy tiếc. Căn nhà này trở thành của riêng mình, đáng ra anh ta phải thoải mái tận hưởng mới đúng, nhưng sao tâm trạng lại không vui vẻ gì hết thế này? Cùng là những kẻ có sự tồn tại gần với Thần, giữa họ đã nảy sinh tình cảm thật rồi.

Tiếng chuông cửa bỗng réo vang, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trầm lắng. Yêu Tinh và Thần Chết ngay lập tức ngẩn ra, nhìn chằm chằm vào khoảng không rồi lại quay sang nhìn nhau. Tiếng chuông cửa. Căn nhà này vốn là nơi ở của những kẻ đi ra đi vào chưa bao giờ phải nhấn chuông cơ mà. Hai người họ chỉ đi xuyên qua tường thôi. Người phục vụ Yêu Tinh là những con người duy nhất tìm đến ngôi nhà này. Sáu mươi năm qua đều như thế. Cả hai đồng loạt đứng bật dậy.

Cánh cửa được mở hé ra một nửa. Là Eun Tak. Cô là người đầu tiên nhấn chuông cửa ngôi nhà này suốt sáu mươi năm qua. Vì không nghe thấy phản ứng từ bên trong nên cô cứ nghĩ không có ai ở nhà. Eun Tak bước lên một bậc, thò đầu vào. Trên đầu cô thình lình xuất hiện một cái bóng. Cô đã nghĩ đó là Yêu Tinh, nhưng rồi ngay lập tức nhận ra gương mặt của Thần Chết. Eun Tak giật nảy mình, nhanh chóng lùi lại.

“Đây… có phải nhà của Yêu Tinh không ạ?”

“Đây là nhà tôi mà? Cô đến tìm tôi đấy à? Còn tìm đến tận cửa nữa cơ đấy?”

“À, à không. Chắc tôi nhầm…”

Eun Tak tiếp tục bước lùi về phía sau. Bộp một tiếng, hình như cô va phải thứ gì đó, vội quay đầu lại nhìn thì đã thấy Yêu Tinh đứng đó. Sự xuất hiện bất ngờ của anh lúc nào cũng làm cô vừa giật mình vừa vui mừng, nhất là lúc đang ở trước mặt Thần Chết thế này.

Cô bé này thật là… Đi theo anh vào cánh cửa của Yêu Tinh, giờ còn nhấn chuông cửa nhà anh nữa. Còn không biết anh có nhà hay không, vậy mà không biết sợ tìm đến tận nơi có thần chết thế này. Yêu Tinh xua tay với Thần Chết, ý bảo anh ta mau vào nhà, rồi chợt nghĩ, đến lúc anh quay trở lại Hàn Quốc, chắc Eun Tak cũng chẳng còn trên đời này nữa. Số mệnh của con người thật sự vô cùng ngắn ngủi. Vậy nên lần gặp trước anh đã coi như lần gặp sau cuối, thế mà giờ Eun Tak lại đang đứng sờ sờ trước mặt anh.

“Cô là ai thế hả? Làm sao cô tìm được đến đây?”

“Tôi hỏi mấy con ma nhà Yêu Tinh ở đâu. Nhưng sao Thần Chết cũng ở nhà này vậy? Hai người ở chung à?”

“Chỉ hết hôm nay thôi. Cô đến đây làm gì?”

Anh đã bảo cô không phải Cô Dâu của Yêu Tinh, nhưng xét đến việc cô tìm được đến tận nhà anh như thế này, chẳng lẽ cô đúng thật là Cô Dâu ư? Thần Chết buông một câu mỉa mai: “Giải quyết chuyện vợ chồng cho êm đẹp nhé!” Rồi vụt cái xuyên qua tường vào trong nhà.

“… Vì tôi có chuyện vẫn chưa nói với chú. Chú từng hỏi tôi có nhìn thấy cái gì không đấy thôi. Nếu tôi nhìn thấy thì sẽ như thế nào?”

Goblin Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ