Trước hôm diễn ra hôn lễ của hai người, Thần Chết gọi Eun Tak đến nhà. Khi Eun Tak tìm đến, Thần Chết đang gấp quần áo. Eun Tak bồn chồn hỏi anh ta: “Có phải sổ sinh tử đến rồi không?”
“Cô thấy lo à? Cô sợ sổ sinh tử sẽ đến sao?”
“Thay vì lo lắng, nên nói là tò mò thì đúng hơn. Tò mò số phận của tôi liệu sẽ thay đổi như thế nào.”
“Bởi vì số phận của cô có rất nhiều biến số.”
Số phận Cô Dâu của Yêu Tinh mỗi ngày lại một khác. Thần Chết thầm nghĩ, có khi nào vận mệnh của con người Ji Eun Tak sẽ đổi thay theo từng ngày hay không.
“Chính vậy đấy. Dấu ấn không còn, thanh kiếm cũng rút ra rồi, vậy nên suốt chín năm qua tôi vẫn sống bình an vô sự. Nhưng sự thật tôi là “người bị sót khác” vẫn không thay đổi. Suýt nữa tôi đã không được sinh ra trên đời, cũng phải chứng kiến cảnh người mình yêu thương chết đi, thậm chí bây giờ trước mặt tôi còn là thần chết... Quan trọng nhất, đã là con người rồi thì cũng phải chết. Vì thế cuộc sống mới càng trở nên tươi đẹp hơn.”
Những suy nghĩ từ tận sâu đáy lòng mà Eun Tak đang bình thản thổ lộ chạm đến trái tim của Thần Chết. Đã có rất nhiều chuyện xảy ra, cô vẫn chịu đựng và vượt qua tất cả. Dẫu vậy đã là con người thì bất cứ lúc nào cũng có lý do để chết. Thần Chết trầm ngâm nhìn cô, Eun Tak cũng nhìn anh ta, khóe miệng cô nhếch lên, vẽ ra một nụ cười đầy mạnh mẽ.
“Vì vậy, khi ký ức quay trở lại, suy nghĩ đầu tiên của tôi là: Hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời nên mình phải sống. Nếu hôm nay là ngày cuối cùng, ký ức này cũng sẽ là ký ức cuối cùng của người mình yêu. Thế nên với mỗi khoảnh khắc khi còn sống, chúng ta phải hết lòng yêu thương nhau. Tôi nghĩ vậy đấy.”
“Cuộc đời của cô đã rất đẹp rồi. Tôi biết mà.”
Một cách thực lòng. Thần Chết nghe những lời Eun Tak nói, anh mỉm cười mơ hồ. Dù phải chịu đựng rất nhiều đau đớn, Eun Tak vẫn luôn yêu cuộc sống của mình. Có thể gặp được Yêu Tinh, cuộc đời cô đã tươi đẹp lắm rồi. Thần Chết đẩy tới trước mặt cô cái hộp anh ta đã chuẩn bị. Đôi mắt ánh lên vẻ lấp lánh, Eun Tak mở hộp ra. Trong đó là một vòng hoa được làm từ những bông hoa trắng rất đẹp. Đôi môi Eun Tak tự động bật lên tiếng cảm thán.
“Chúc mừng cô kết hôn. Cô Dâu của Yêu Tinh.”
Eun Tak nở nụ cười hạnh phúc. Bây giờ cô thực sự là Cô Dâu của Yêu Tinh rồi. Những bông hoa kiều mạch tỏa sáng như những ngôi sao dưới ánh trăng tròn này. Dưới ánh trăng ấy, Yêu Tinh múc nước giếng lên, sau đó đứng đối diện với cô dâu Eun Tak. Eun Tak mặc váy cưới thật xinh đẹp, Yêu Tinh cũng mặc một bộ lễ phục trang trọng. Mỗi khoảnh khắc qua đi, cả hai đều như phải lòng nhau lại từ đầu và chìm đắm trong tình yêu.
“Cho đến khi cái chết chia lìa chúng ta, tất cả những lời của em, dù là gì đi nữa, anh cũng như thế.”
“Cho đến khi cái chết chia lìa chúng ta, tất cả những lời của anh, dù là gì đi nữa, em cũng như thế.”
BẠN ĐANG ĐỌC
Goblin
RomanceMột lời nguyền lãng mạn trói buộc Cô dâu và Yêu tinh..." Tựa như định mệnh đã sắp đặt, hai con người xa lạ bị cuốn vào với nhau. Thế nhưng kết cục và định mệnh chỉ ra lại là một lựa chọn thật bi thương. Càng muốn rời xa nhau, mối nhân duyên mạnh mẽ...