- Mới xa tôi có mấy ngày đã đi câu dẫn đàn ông khác. Park Chaeyoung, là em vốn dĩ đã lăng nhăng như vậy hay là tôi đã đánh giá thấp lá gan của em?
Park Chaeyoung cảm nhận được hơi thở của hắn trên đỉnh đầu, nghe được tiếng tim đập thình thịch, trái tim cô lại đập gấp đôi.
Không hiểu tại sao, khi hắn xuất hiện, lòng cô lại thở phào nhẹ nhõm. Bắt được ánh mắt thất vọng của Jeon Jungkook, tâm trí cô loạn lạc, muốn giải thích về sự hiểu lầm này.Park Chaeyoung khống chế hô hấp đang phập phồng, nhìn thẳng vào con ngươi của hắn, không có sự kích động rõ ràng, nhả ra mùi vị đắng chát:
- Nếu tôi nói là cả hai đều đúng?
- Em!
Thân hình Jeon Jungkook run lên, kiềm lại xúc động muốn bóp chết cô gái này, rít nhẹ một hơi:
- Vậy thì những thương xót cuối cùng của tôi dành cho em coi như là không cần dùng đến rồi.
- Jeon Jungkook!
Park Chaeyoung hét lên một tiếng chói tai, như để kiềm hãm sợ hãi trong người. Nhưng những giọt nước mắt đang từ từ chảy ra lại bán đứng cô:
- Ông có bao giờ thấy thương xót tôi sao? Lúc trên giường, ông chỉ biết thỏa mãn con quái thú trong người, đâu có khi nào biết đến cảm giác của tôi.
Hít mạnh một hơi, cô tiếp nối:
- Có điều... Jeon Jungkook, dù thân thể của tôi có thuộc về ông thì trái tim tôi vĩnh viễn sẽ ở bên Kim Taehyung.
- Đủ rồi!
- Ông định sẽ lại cưỡng hiếp tôi sao? Được rồi đến đi, nhanh một chút. Dù sao thì tôi cũng không còn trong sạch nữa rồi. Ông cũng không phải là người đàn ông duy nhất. Khi ở Anh, Taehyung đã vô số lần chạm vào tôi rồi. Cùng với anh ấy, tôi hạnh phúc và thoải mái mái biết chừng nào! Khác hẳn với ông, ghê tởm!
' Chát! '
Bàn tay to lớn đánh thẳng vào khuôn mặt trắng như ngọc thạch của Park Chaeyoung, hằn rõ năm ngón. Không khí trong xe đã hạ xuống âm độ, quỷ dị và lạnh lẽo.
- Đê tiện!
Jeon Jungkook u ám nhìn cô, nghiến răng nghiến lợi lăng mạ cô.
Park Chaeyoung cũng giật mình về những lời nói của mình, nhất thời hiện lên một tia trào phúng. Cái tát của hắn làm da cô đau rát, nhưng không vì thế ngọn lửa phẫn nộ trong tim dừng lại, tiếp tục chọc tức hắn:
- Biết vì sao không hả Jeon tổng tài yêu quý? Vì chúng tôi yêu thương nhau thật lòng... Vì yêu... Vì yêu đấy ông có hiểu...Ưm...
Jeon Jungkook hung hăng chặn môi cô, ép cho lời nói trôi ngược vào. Mệt mỏi nhắm chặt mắt để không thấy được sự ủy khuất của cô. Hắn sẽ điên thật nếu cứ mãi nghe cô nói.
Trong lồng ngực, thứ gì đó đang va đập, vỡ vụn ra từng mảnh. Từ câu, từng chữ của cô như con dao nhọn đâm thẳng vào tim hắn, không thương tiếc.
Đau! Đau quá!
Kể cả khi hắn rơi xuống vực lúc năm tuổi, bị một viên đạn bắn vào ngực năm ấy cũng không đau thế này.
Cô hôm nay đúng là ăn phải gan hùm mới dám nói với hắn những lời này. Một chữ là Kim Taehyung, hai chữ là Kim Taehyung. Hắn tự hỏi, vậy hắn được đặt ở đâu trong lòng cô? Phải chi tất cả mọi tình yêu hắn dành cho cô đều là vô nghĩa, đều là cái nền sự gắn kết giữa cô và Kim Taehyung?
Ai đó nói cho hắn biết, rốt cuộc, hắn sai ở đâu?
BẠN ĐANG ĐỌC
Bảo bối à, em không thoát được đâu.
RomanceMười năm trước, hắn nhận nuôi cô. Mười năm sau, hắn lại đem lòng yêu cô. Hắn - Jeon Jungkook: là người đàn ông yêu cô điên cuồng nhưng lại không biết cách bày tỏ, mà chỉ biết cách trói buộc cô làm cho cô hận hắn. - Ta không phải là thiên thần...