Chương 80: Anh không quan tâm đến cô!
Suốt cả chuyến bay trở về nước, Võ Vũ Linh chỉ nhìn ra cửa sổ không nói một tiếng nào, không biết anh đang nghĩ gì. Mỗi lần Triệu Thoại Mỹ quay đầu qua, chỉ nhìn toàn nhìn thấy một bên má của anh, lông mày cũng không giãn ra dù chỉ một giây. Cô rất muốn biết nguyên nhân bên trong, nhưng không dám hỏi, cũng rất lo lắng cho anh. Dựa theo trực giác, chuyện này, có liên quan đến cô gái ngày hôm qua.
Xuống máy bay, Võ Vũ Linh chỉ để lại một câu phải về công ty, rồi bảo Triệu Thoại Mỹ về nhà trước. Tối nay, anh cả đêm không về, còn cô mất ngủ nguyên đêm. Ngày hôm sau đến công ty với đôi mắt gấu mèo, tất cả các đồng nghiệp vây xung quanh, chia quà cho nhau.
Trần Nhiên xông qua vừa cướp giật vừa mờ ám nháy máy với cô: "Nghe nói, chuyến đi lần này tổng tài chỉ dẫn theo mỗi mình cô, ngay cả trợ lý Hướng của không có phần. Ở Paris một tuần, có cùng với tổng tài...""Không có!" Triệu Thoại Mỹ rất khó chịu.
"Thật hay giả đó? Cô nam quả nữ, ở cùng với nhau, nói không có tôi thực sự vẫn không tin đâu. Mặc dù tổng tài đã kết hôn rồi, nhưng đàn ông đầu khó tránh khỏi chuyện vụng trộm. Nếu như tổng tài đã nhìn trúng cô, cô tuyệt đối..."
"Để tôi một mình yên tĩnh chút được không? Cám ơn!"
Trần Nhiên nhìn thấy tâm trạng của cô tực sự rất tồi tệ, bĩu môi, bảo các đồng nghiệp khác về lại bàn làm việc của mình.
Triệu Thoại Mỹ chống tay lên đầu, nặng nề thở dài.
Chán nản, một chuyến du lịch Paris tốt đẹp, tại sao lại kết thúc một cách không vui như vậy chứ!
Buổi tối, Võ Vũ Linh cuối cùng cũng về nhà, Triệu Thoại Mỹ đặc biệt hầm một chén canh an thần bổ não rồi mang lên cho anh. Giấy tờ để lộn xộn trên bàn, nói rõ tâm trạng của anh lúc này có bao nhiêu tồi tệ.
Để chén canh xuống, giúp anh sắp xếp lại giấy tờ. "Uống canh trước đi, rồi hẳn làm việc!"
Võ Vũ Linh ngửa mặt ngã trên ghế sofa, nhìn vào rất mệt mỏi.
"Vai có đau không? Em giúp anh xoa bóp nhé!"
"Không cần, để tôi yên tĩnh một mình."
"Lúc phiền muộn, tìm một người trò chuyện sẽ tốt hơn. Anh không muốn trò chuyện sao? Liên quan đến hai ngày này...."
"Triệu Thoại Mỹ!" Võ Vũ Linh nặng nề gọi tên cô, khiến cho cả người cô run lên, có chút hoảng sợ nhìn anh.
"Đừng cho rằng ở Paris tôi đối xử với cô tốt một chút, thì cô có thể thăm dò suy nghĩ của tôi!"
Cô cúi thấp đầu, rất là bi thương: "Thực xin lỗi.." Cô làm sao biết được, anh đối xử tốt với cô chỉ giới hạn trong chuyến đi Paris. Trở về Đài Loan, tất cả đều trở lại bình thường. Cô không có mong đợi gì hơn , chỉ hy vọng lúc anh không vui, cô có thể quan tâm chia sẻ với anh, chỉ như vậy thôi. Nhưng ngay cả điều này, cô cũng không có tư cách.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tình Em Trong Anh (TT)
FanfictionVì mất mật khẩu nick bên kia nên mình viết phần tiếp theo bên đây nha☺☺☺