Chương 129: Sự Thật Về Mối Thù
Triệu Thoại Mỹ về nhà trong trạng
thái lo lắng và hoảng sợ, trong đầu
vẫn còn luẩn quẩn ánh mắt tràn ngập
oán hận và tiếng gào thét bên tai cô
của Võ Vũ Linh.
Nỗi oán hận thù địch này, giống như
có mối thù rất sâu đậm với cả nhà họ
Triệu. Nhưng Triệu Kiến hùng chỉ
thèm muốn sự nâng đỡ của anh trong
giới chính trị thôi, cũng không đắc tội
gì với anh, không đến mức phải dẫn
đến nỗi oán hận đáng sợ như vậy mới
đúng.
Nỗi oán hận của anh với nhà họ Triệu
quá sâu, rốt cuộc nó từ đâu mà đến
chứ?
Trong đầu Triệu Thoại Mỹ hỗn độn
như một mớ bồng bông, luôn cảm
thấy mối tai họa đáng sợ này sắp đổ
xuống. Ngay cả lúc mở cửa, cả bàn tay
vẫn còn run rẩy, làm cách nào cũng
không mở được, ngay cả chìa khóa
cũng rơi xuống đất.
Cuối cùng vẫn do người ở bên trong
mở cửa, Hữu Quốc đứng ở sau cánh
cửa, nở nụ cười cực kỳ đẹp với cô,
"em về rồi à!" Anh đang mặc tạp dề
hình cậu bé bọt biển, trên tay còn
cầm một cái xẻng lật, dáng vẻ như
một người đàn ông đảm đang, trong
thoáng chốc mở to mắt giống như hoa
anh đào tháng mười.
"Vâng!" Triệu Thoại Mỹ vội dừng lại
việc nhặt chìa khóa, cố gắng cúi thấp
đầu, sợ anh nhìn ra sự khác thường
của mình.
"Em sao vậy? Cứ ngơ ngác thế." Hữu
Quốc đóng cửa lại, "Anh nấu xong
cơm rồi đó, em đi rửa tay rồi vào ăn."
"Anh vào đây bằng cách nào vậy?"
"Anh đi đón bé Thiên, thằng bé có chìa
khóa mà."
Lúc bấy giờ Triệu Thoại Mỹ mới chợt
nhận ra, mình đã quên đi đón bé
Thiên.
"Anh gọi điện thoại cho em mãi mà
không được, nên nhờ cô giáo nhắn
lại, cô ấy có nói với em không vậy?
BẠN ĐANG ĐỌC
Tình Em Trong Anh (TT)
FanfictionVì mất mật khẩu nick bên kia nên mình viết phần tiếp theo bên đây nha☺☺☺