Chap 18

286 24 0
                                    


Thời tiết về đêm có trở lạnh bao nhiêu dường như cũng không ảnh hưởng tới hai thân thể đang nằm trên giường kia. Đổng Tư Thành mệt đến mức muốn thiếp đi một lần nữa, đánh một giấc thật sâu cho đến khi Trịnh Tại Huyền tỉnh dậy và rời đi, nhưng cơn đau từ dưới hạ bộ lại liên tiếp tấn công thẳng lên đầu hắn. Người hắn bấy giờ không còn cảm giác nong nóng khó chịu kia nữa, thay vào đó là cơn đau ngày một rõ hơn. Hắn cố gắng với lấy y phục đã bị nhàu nát nằm trong góc giường mà Trịnh Tại Huyền thô bạo quăng qua khi nãy, càng cử động hắn lại càng đau. Xung quanh Ninh Sơn Phủ vào ban đêm không hề có một tiếng động tạo cơ hội cho suy nghĩ tràn ngập vào trong đầu hắn. Chỉ đến khi đã khoác tạm xong y phục, hắn mới bình tĩnh thu gom lại từng mảnh trí nhớ để xác định chuyện gì vừa xảy ra, bản thân có một chút không tin. Đổng Tư Thành quay sang nhìn Trịnh Tại Huyền đang ngủ ngon bên cạnh hắn, phát hiện ra người này kể cả khi ngủ cũng có một điều gì đó rất đẹp.

Đổng Tư Thành thích nhìn Trịnh Tại Huyền như lúc này, an tĩnh, ôn nhu. Hắn nhớ lại lần đầu được đưa về đây là hắn đang ngủ trong vòng tay của người này. Rồi khi tỉnh dậy, người này đã cho hắn lần đầu tiên biết cảm giác tắm nước ấm, hậu quả là hắn lại ngủ quên. Khi hắn bị Đàm Yến sỉ nhục, Trịnh Tại Huyền là người bảo vệ hắn, bế hắn rồi ôm hắn trong lòng mà nằm trong cùng một chiếc giường. Hắn cảm thấy có chút buồn cười vì lần nào cũng là hắn nằm trong lòng người này mà ngủ, đây mới là lần đầu tiên hắn quan sát được Trịnh Tại Huyền ngủ từ trên cao. Nhìn thấy y phục Trịnh Tại Huyền bị phanh phui xộc xệch, hắn run run tiến lại để chỉnh cho đàng hoàng, nhẹ nhàng hết mức có thể để người bên dưới không giật mình tỉnh dậy rồi tiện thể di chuyển ra phía bên ngoài.

Hắn chợt nghĩ đến suối nước sóng, hắn muốn đi tắm, tận dụng lúc này để thư giãn một mình thôi. Cảm thấy ý tưởng này thật sáng suốt, hắn chống tay đứng dậy rồi từng bước từng bước đi ra ngoài. Một làn gió lạnh tranh thủ ùa vào ngay khi cửa mở, khiến cho hắn nhận ra phòng ở đây được bảo vệ ấm áp như thế nào. Vì sợ người kia lạnh nên hắn nhanh chóng khép cửa lại rồi bước về phía Nhiệt Thủy phòng. Ở đây là vùng núi nên ban đêm xung quanh vẫn đốt đuốc, thắp đèn đầy đủ để đề phòng có thú hoang đi vào, nhưng cũng không đủ để làm cái lạnh ban đêm bớt khắc nghiệt hơn. Đổng Tư Thành tuy đã quen với việc sống trong cái lạnh nhưng cũng không tránh nổi việc lạnh tới phát run. Trước kia ở Lý Phủ, hắn chưa bao giờ được nằm ấm, nơi ở của hắn mùa hè thì hầm, mùa đông thì lại bị gió thổi vào cả ngày lẫn đêm. Hắn cũng không được ban phát chăn êm nệm ấm mà phải nằm rơm đắp rạ, so với cuộc sống hiện tại thật sự khác biệt quá lớn. Nghĩ tới đó thì Trịnh Tại Huyền lại hiện lên trong đầu hắn, người đã cho hắn một cuộc sống mới, hắn tự hỏi liệu với chừng đó ân huệ, liệu bản thân có quyền từ chối yêu cầu của Trịnh Tại Huyền không. Kể cả việc khi nãy, kể cả suy nghĩ muốn rời xa nữa, bản thân có quyền được nghĩ đến không?

Miên man suy nghĩ một hồi, hắn đến Nhiệt Thủy phòng lúc nào không hay. Phòng này cũng vậy, ban đêm vẫn được thắp sáng, tiện một cái là cửa cũng không cần đóng khóa, chỉ việc mở cửa ra và vào trong. Thay đổi nhiệt độ bất ngờ khiến cho hắn nhất thời không thích nghi, trên người đổ ra một chút mồ hôi lạnh làm cơ thể hắn trở nên khó chịu. Hắn cởi bỏ y phục rồi đi đến ngâm mình vào dòng nước ấm.

[JaeWin] SỦNG VỢ KHIẾM KHUYẾT [NCT 127][Đam mỹ cổ trang]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ