Ngày hội trường sắp đến gần, mọi người đang ráo riết chuẩn bị. Đúng như cậu nghĩ, mấy việc này không bao giờ đến tay mình.
Mọi ngày vẫn cứ trôi qua yên bình vậy. Đến sáng ngày hội trường, tất cả đang bận rộn lo cho gian hàng và tiết mục của mình, riêng lại có mấy người rảnh rỗi ung dung dạo quanh những gian hàng đang được dựng lên bày biện.Còn ai ngoài cậu và anh, không chỉ thế phía sau còn có Mild bám đuôi. Có thể nói là nhờ cậy giáo viên mà không phải làm việc không, nếu quả thật có người rảnh không có việc gì làm mà nghĩ vậy thì không hay, cậu với anh ta căn bản đâu có gì. Tuy trong lòng có chút khó chịu vì muốn có không gian riêng tư với cậu nhưng anh vẫn phải nhịn vì vốn dĩ đây là do cậu bảo Mild đi chung nên anh không thể từ chối. Anh thở dài ngán ngẩm, không lẽ cậu đề phòng, sợ anh làm gì cậu sao.
Cậu thì ngược lại hoàn toàn với tâm trạng rầu rĩ của anh, thay vào đó là khuôn mặt phấn khởi bởi lẽ lâu lắm cậu mới có dịp tham gia hội trường này. Có lẽ từ cái lần đầu gặp anh năm ấy cậu vẫn chưa có cơ hội được tham gia, mọi chuyện cứ thay phiên nhau xảy ra, những diễn biến lại phức tạp khiến cậu mất đi những sinh hoạt bình thường vốn có, đến năm nay vẫn là có anh đi với cậu nhưng sao cảm giác khác lạ quá.
"Mew, tiền tôi ăn hôm nay tất cả sẽ do anh trả!" phải ăn thật nhiều cho bõ ghét.
"Ừm." không một lời phản bác, không cằn nhằn hay khó chịu, chỉ có cái nhìn cùng nụ cười quan tâm của anh dành cho cậu.
Mild bị bắt đi sau hai con người cứ suốt ngày phát cẩu lương này đến phát tiết. Khuôn mặt khinh bỉ khi chán ghét phải đi cùng hiện lên rõ ràng.
"Không phải nhà anh giàu lắm sao, ăn ở nhà hay nhà hàng đi, đến đây ăn mấy món này làm gì chứ, còn bày đặt đi làm giáo viên, ở nhà không tốt hơn sao."
"Trước đây cứ ở nhà suốt, sinh hoạt như vậy mới gọi là không tốt, bây giờ được đi chơi với Gulf là điều tôi luôn mong muốn, tôi thích là được."
Mew thản nhiên trả lời, nhìn về phía Gulf vẫy tay, tâm trạng rất tốt "Mild, cảm ơn cậu trước đây đã chăm sóc cho Gulf, cũng nhờ có cậu."
Mild liếc mắt nhìn anh, tay chỉ về phía mấy gian đồ ăn, nhướn mày nói "Cám ơn không thì không có thành ý, anh nên biết điều mua một chút đồ để tỏ thành ý chứ nhờ."
"Tôi phải để dành tiền mua quà cho Gulf."
Anh hoàn toàn không quan tâm đến lời đề nghị của Mild, cứ vậy mà bước đến chỗ cậu.
"Nhà giàu mà sợ thiếu tiền sao."
Mild bị nhét thêm một miếng 'cơm chó' chửi thầm trong lòng, hướng về phía Mew giơ ngón giữa.Gulf lon ton chạy lại, dồn vào tay anh 3, 4 bịch bánh lớn nhỏ, trên tay còn cầm hộp đồ ăn nóng hổi "Anh nói chuyện gì với Mild vậy?"
"Chậc, mua hơi nhiều rồi." Gulf nhìn mớ đồ ăn có hơi suy nghĩ.
Nhìn dáng vẻ trẻ con của cậu làm anh không nhịn được cúi đầu hôn lên trán cậu một cái.
Gulf giật mình nhìn ngó bốn xung quanh, không thấy ai để ý mới thở phào một hơi, vừa tức giận, vừa có cảm giác không được tự nhiên
BẠN ĐANG ĐỌC
ĐỊNH MỆNH CỦA ANH VÀ EM
Fanfiction"Mew, em thích anh." ___________________ "Anh yêu em."