Chương 38

997 57 34
                                    

  Gulf đến công ty Mew cũng như là di chuyển địa điểm vui chơi này đến địa điểm vui chơi khác.

  Được mọi người trên dưới công ty nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ, ai lại không muốn.

  Nhưng cậu lại không biết, trước sự đau khổ lại có một sự hạnh phúc lớn đến vậy.

* ** ** ** *

  Sáng hôm sau, lần này là thật sự phải ra cửa hàng mua đồ. Tủ lạnh trong nhà đã trống đến mức không khí lạnh cũng có thể tràn ra ngoài.

  Trên đường cậu có nhận được một cuộc điện thoại, là của Mew.

  "Fiat có một yêu cầu." tiếng nói trong máy nặng nề, nụ cười trên môi anh cũng chẳng thể giữ lại.

  "Yêu cầu gì?"

  "Hắn ta bảo anh đưa cho hắn một món đồ, nhưng anh không muốn gặp hắn, hắn cũng không muốn gặp anh." Mew im lặng giây lát, khuôn mặt cúi xuống "Hắn muốn em qua đó."

  Gulf giật mình, trong lòng có cảm giác khó chịu. 

  "Em? Tại sao?" trong lòng Gulf cực kỳ không được tự nhiên, cậu nhớ tới bản mặt đáng ghét của Fiat liền không muốn nghĩ thêm.

  "Là vì thân phận hiện tại của em bây giờ, là người yêu anh."

   Gulf.

  "Em có muốn sống với anh suốt đời không?"

  Trong hoàn cảnh bây giờ không đủ thời gian cho cậu suy nghĩ. 'Suốt đời' cậu và anh vẫn còn chưa già sao phải nghĩ xa xôi như vậy. Đối với cậu hai từ này thật xa lạ, mặc dù đang trong thời gian yêu đương cuồng nhiệt, cậu cũng chưa bao giờ nghĩ đến. Quả thật cậu đã có mơ tưởng rằng mình sẽ có cuộc sống hạnh phúc ngọt ngào cùng với anh. Nhưng cậu đã im lặng, một lúc.

   "Em có thể không đi."
 
  Gulf suy tư trong chốc lát "Không phải chỉ là đưa món đồ thôi sao, đưa đồ cho em, phải mang nó tới đâu?" nếu như có thể sớm giải quyết chuyện này, cậu và anh có lẽ cũng sẽ được yên ổn.

  "Anh sẽ gửi em địa chỉ và một tập tài liệu." đôi mắt đen của Mew như một hố sâu không thấy đáy, miệng hố mở rộng như chỉ chờ người khác rơi vào.

  "Sẽ có người theo dõi và bảo vệ em, cho dù Fiat có nói gì em cũng đừng hốt hoảng."

  "Ừ." nơi cậu phải đến là khách sạn nằm trong trung tâm thành phố, nơi đông đúc như vậy cậu cũng không quá sợ hãi.

  Việc cũng không để chậm trễ, cậu bắt một chiếc taxi tới chỗ khách sạn.

  Tài xế taxi rất nhiều chuyện, trên đường đi không ngừng lải nhải nào là thời tiết, khí hậu, đầu tư, chính trị....tự nói tự trả lời mà cũng 'high'. Nếu là ngày thường, cậu có lẽ sẽ vui vẻ mà đáp lại một hai câu. Nhưng lúc này cậu đến cả một câu cũng không nghe lọt tai.

  Có lẽ đã đánh giá cao quá về bản thân mình, càng đến gần khách sạn kia, cậu lại càng khẩn trương tới mức đau dạ dày. Trong đầu không ngừng hiện lên khuôn mặt ám ảnh, ánh mắt nhìn cậu như kẻ thù của Fiat.

  Tới đại sảnh của khách sạn, cậu như máy móc được lập trình bước vào, thấy một đám những tên vệ sĩ mặc vest đen, đeo kính râm đứng đó, có lẽ là đang chờ cậu.

ĐỊNH MỆNH CỦA ANH VÀ EM Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ