"Tôi nói, tiểu thư Thích Thất, cô vừa mới nói không ăn, hiện tại lại nói đói, cô cũng thông cảm cho chúng tôi người làm một chút đi."
Dì Ngô tay cầm chày cán bột, nghe được giọng Thích Thất, bà oán giận đi từ trong bếp ra, phá vỡ không khí quỷ dị giữa hai người.
Thích Thất nhìn dì Ngô hung dữ đi đến, theo bản năng cô lui ra phía sau một bước, nuốt một ngụm nước miếng.
Nếu theo tính cách nguyên chủ, dì Ngô nói chuyện với cô như vậy thì cô đã sớm nhảy dựng nháo nhào với dì Ngô, nhưng Thích Thất không phải nguyên chủ, tính cách cô? Ách ~ tương đối "mềm mại".
Không phải bánh bao, mà là có một chút, theo tục ngữ nói là "uyển chuyển", chính là "địch cường thì ta nhược, địch nhược thì ta cường".
Cho nên đối mặt với dì Ngô oán giận, cô cũng chỉ là lẩm bẩm nho nhỏ, "Tôi nói hồi nào sẽ không ăn bữa sáng, không ăn bữa sáng đối với thân thể không tốt, hơn nữa mạt thế sắp tới, còn không cho người ta ăn cơm no, chờ mạt thế đến muốn ăn cũng ăn không được, bla bla bla..."
Dì Ngô chỉ thấy miệng cô đóng mở liên tục, không biết cô đang nói cái gì, nghi vấn hỏi: "Cô đang nói cái gì? Tiểu thư Thích Thất..."
"Không, dì Ngô, tôi chưa nói cái gì, ha ha, ha ha..." Bị hỏi vặn Thích Thất xấu hổ cười cười, dì Ngô nhìn qua thật đáng sợ.
Đối mặt với Thích Thất như vậy, dì Ngô đang nghẹn muốn la lối một trận hiện giờ như một quyền đánh vào gối bông, hôm nay Thích Thất quái quái, không giống như bình thường.
Phải nói rằng đối với dì Ngô, một bác gái trung niên đi làm công, cãi nhau cũng như ăn cơm uống nước, là chuyện cần thiết mỗi ngày, đây cũng là phương pháp giải tỏa tâm lý của bác gái, bà và Thích Thất cãi nhau chính là địch thủ tương phùng, không ai thua ai.
Nói tiếp cũng thật kỳ quái, dì Ngô thường cãi nhau với nguyên chủ, nhưng nguyên chủ lại không sa thải dì Ngô, chẳng lẽ đây là cao thủ chi gian thưởng thức lẫn nhau?
Thích Thất không biết kỳ thật thân thế nguyên chủ cũng khá giống mình, cha mẹ có mà như không, vốn dĩ lúc họ còn niên thiếu yêu đương không cẩn thận có nguyên chủ, sau đó không còn cảm tình mà chia tay nhau, ai cũng không muốn có nguyên chủ, cô ấy vẫn theo bà nội lớn lên, sau cha mình kết hôn lần nữa, có con trai, nguyên chủ là con gái ở nhà bà nội và cha mình cũng trở thành không được tốt, đừng nói được yêu thương, ngay cả cơ bản như ăn, mặc, ở, đi lại cũng đều dựa vào đoạt lấy mới có, cho nên thời gian đó đã dưỡng nguyên chủ thành người đanh đá, ích kỷ.
Sau đó bà nội qua đời, vợ sau của cha buộc cha cô ấy thoát ly quan hệ cha con với cô, đuổi nguyên chủ ra khỏi nhà.
Mà trên thực tế, nguyên chủ cũng không có cái gọi là cha, từ nhỏ tới lớn người cha này có cũng như không có, bằng không vợ sau cũng không có khả năng chờ đến khi bà nội không còn là đuổi cô ấy ngay ra khỏi nhà.
Còn mẹ nguyên chủ thì sau khi sinh cô ấy ra thì không còn gặp qua, nguyên chủ thậm chí còn không biết mẹ mình tên họ gì, nhà ở đâu, càng đừng nói tới cái gì quan tâm thương yêu.
BẠN ĐANG ĐỌC
|EDIT - HOÀN| Xuyên sách vào mạt thế ôm đùi nam chủ mỗi ngày - Tiểu Yêu Mô Thức
General FictionTác giả: Tiểu Yêu Mô Thức Tình trạng: bản gốc hoàn, 167 chương Nguồn: wikidich Editor: Cutimap Ghi chú: tựa đề tới chương 91 là mình tự đặt Ngày mở hố: 14/9/2020 Ngày lấp hố: 31/3/2021 === Xuyên đến trước mạt thế, làm sao bây giờ? Thích Thất: ╭(°A°...