Chương 1: Phần mở đầu - sinh bánh bao thứ chín

3.6K 49 1
                                    

Editor: Trang Kiều

Beta: Mều Chan, Raph


Không gian bên trong tẩm thất trống trải tuy không tính là hoa lệ nhưng khắp nơi lại lộ rõ sự cao quý, không có gì đặc biệt, cũng không trang trí rườm rà, hết thảy đều đơn giản đến cực điểm. Chiếc màn xanh buông xuống trên nóc phòng, tùy ý trải từ trên giường xuống khắp mặt đất. Cách giường không xa là dục trì thật lớn, thậm chí có thể so với dục trì của Hoàng Đế, trong hồ bay ra một mùi hương thoang thoảng, tỏa ra nhiệt độ nóng hừng hực, không cần phải nói ra, đây nhất định là một ôn tuyền tự nhiên.

Toàn bộ tẩm thất bị hơi nước giăng kín, có chút mông lung. Bên trong tẩm thất vốn yên tĩnh lạ thường, trên chiếc giường lớn thoải mái dễ chịu này, sàng đan cùng sa trướng rung động không ngừng, đều là bởi nam nhân đang nằm trên giường kia, đó là một nam nhân anh tuấn có thể dùng từ vô cùng xinh đẹp để hình dung.

" Ách... Ách... Ân..."

Ngũ quan của nam nhân lần lượt vặn xoắn vào nhau ở mức độ cực đại nhất, rồi lại lần lượt thả lỏng hoàn toàn. Toàn thân trắng nõn như ngọc phủ đầy lớp mồ hôi li ti, thấm ướt làn tóc đen tựa như thác đổ. Trên dưới toàn thân nam nhân ngoại trừ bộ áo choàng mỏng như cánh ve được dệt từ tơ tằm ướp đá khoác bên ngoài thì không còn gì khác. Cũng là nhờ chiếc áo choàng này truyền đến từng luồng hơi lạnh, giảm bớt đi phần nào thống khổ của nam nhân. Thế nhưng tác dụng nó đem lại thật sự quá nhỏ, nam nhân mạnh mẽ nâng thân lên, ngừng giữa không trung hồi lâu, rồi lại thoát lực nặng nề mà rơi xuống. Thân thể gần như không có thứ gì che đậy, phác họa ra dáng người thon dài, giờ phút này lại thỉnh thoảng dùng lực, thỉnh thoảng co mình.

Nằm ở trên giường, dây lưng trên y phục tơ lụa tại phần bụng to đến mức cực điểm nhẹ nhàng thắt lên một cái nút, cùng rung động kịch liệt với phần bụng to đến dọa người kia. Nam nhân nằm theo hình chữ đại, hai chân tách ra, bụng cũng theo đó mà run run. Từng tiếng rên rỉ đè nén thống khổ không cách nào kìm chế phát ra từ cổ họng nam nhân theo từng đợt đau đớn đã hoàn toàn không còn khoảng cách kéo tới. Đau đớn đến cực điểm khiến nam nhân thanh tỉnh phần nào, hắn biết rõ, hiện tại chính là thời điểm sinh sản quan trọng nhất, hậu đình đã hoàn toàn mở ra, nước ối cũng đã vỡ được một thời gian, hiện tại điều hắn phải làm chính là nương theo cơn đau gần như sắp sụp đổ mà không ngừng dùng sức, liền có thể đại công cáo thành rồi.

" A... A ân... A..."

Nam nhân nắm chặt sàng đan, liều mạng nỗ lực. Hắn không một lời oán hận, cũng không hề nhụt chí, biểu tình trên khuôn mặt chỉ có sự nhẫn nại, không nhìn ra chút buồn vui nào. Chính là vậy, không có buồn, cũng chẳng có vui. Đây đã là lần thứ chín hắn trải qua quá trình mang thai sinh sản, nên có lẽ cũng sớm quen thuộc rồi.

Từ lần đầu tiên bắt đầu, hắn đã không xem nó như hài tử chính mình sinh ra, mà giống như một kiểu công việc, một loại công cụ giúp hắn hoàn thành nghiệp lớn. Nghĩ đến đây, biểu tình trên mặt lại càng thêm kiên định. Hắn nhất định sẽ thuận lợi sinh hạ đứa nhỏ thứ chín này. Nhất định sẽ như vậy! Thế nhưng kinh nghiệm nhiều năm giúp hắn nhận ra được rõ ràng, từ lúc bắt đầu sinh nở cho đến bây giờ, quá trình sinh sản ngày càng gian nan, lần sinh sản này đã hành hạ hắn trọn vẹn một ngày, thế nhưng đứa nhỏ trong bụng lại chậm chạp không chịu xuống, tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp! Có điều hắn biết, sẽ không có người nào đến giúp hắn, càng không thể có người đến giúp, hắn nhất định phải dựa vào sức lực của chính mình mà sinh hạ đứa nhỏ theo cách thông thường, nếu không, hết thảy đều phí công nhọc sức.

[EDIT | STV] Thanh ẢnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ