Căn nhà trở nên vắng lặng đến phát sợ. Chỉ còn tiếng xào xạc từ phía cửa sổ phát ra, Jungkook thở dài sau khi nhìn một lượt căn phòng rồi ngồi phịch xuống giường
- J-Hope à! Anh ấy đã rời đi bao lâu rồi anh nhỉ? 1 năm rồi à?
- Em bị điên à! Em ấy chỉ mới đi một tuần thôi. Não em bị chậm luôn rồi hả?
- Đúng vậy thật! Không có Jimin bên cạnh, em thấy đời dài và vô vị quá.
- Nhìn em vẫn không nhàm chán bằng Kim Taehyung đâu.
- Đừng nhắc tới anh ta nữa. Nếu không em lại phát điên
- Chẳng phải chuyện hai đứa làm còn điên rồ hơn sao?
- Anh thôi đi. Mà anh chuẩn bị đi đâu vậy? Lại là nhà chứa à!
- Phải giải tỏa áp lực chứ, cứ ở nhà miết ngột ngạt quá rồi.
- Anh đã từng bảo phải tránh xa bọn chúng.
- Anh khác chú mày! Anh phắn đây.
- Xì!
J-Hope vội vớt chiếc áo khoác trên ghế rồi mở cửa, anh sựng người khi đằng sau cánh cửa chính là Min Yoongi đã đứng sẵn từ lúc nào
- Anh, anh tìm em có việc à?
- Không! Là tìm thằng nhóc kia. Tạt ngang không thấy nhóc bên phòng nên anh đoán lại mò qua đây.
- À! Vậy anh vào trong đi, em có việc cần đi ra ngoài.
- Ùm.
J-Hope lách ngang người Yoongi vội vã rời đi, trong phòng Jungkook chỉ cười khẩy rồi lắc đầu dè biểu. J-Hope mở miệng ra là vì Yoongi và yêu Yoongi ra mặt, vậy mà vẫn thản nhiên lừa dối người mình yêu đến một nơi chẳng đàng hoàng và làm mấy chuyện không hề đàng hoàng. Người như J-Hope thì Jungkook vẫn khoanh vùng vào diện tình nghi mà thôi.
Yoongi vẫn chưa nói câu nào, chỉ nhìn một lượt căn phòng, tỉ mỉ đưa ánh mắt nhìn khu vực của Jimin, trên chiếc giường còn có một thân hình vạm vỡ diện hoodie và quần cọc nằm trên đấy, anh thở dài rồi đi đến bậu của sổ, đưa tay vuốt lấy phiến lá non trong chậu hoa nhỏ đặt trên thành.
- Anh luôn tự hỏi bản thân rằng: Jimin quan trọng với mình đến mức nào đây? Rồi anh chợt nhận ra mỗi ngày anh càng không thể đo lường được tình cảm ấy nữa.
- Tại sao anh không thổ lộ?
- Vì anh biết Jimin chỉ tôn trọng anh như một người anh. Anh sợ rằng anh sẽ đánh mất sự gần gũi từ phía em ấy nếu nói ra điều đó.
- Jimin là đồ ngốc nghếch mà, nếu anh không nói ra hẳn sẽ không bao giờ anh ấy nhận ra đâu.
Yoongi cười chua chát, thở hơi dài rồi đến cạnh Jungkook ngồi xuống.
- Đã 1 tuần Jimin rời đi, thì cũng là 1 tuần chúng ta không có bất kì hoạt động nào và cũng không rời khỏi nhà rồi. Anh chỉ mong công ty và cảnh sát sẽ mau chóng tìm ra hung thủ thôi.
- Ngày em đến công ty với anh Namjoon khi nghe phân tích từ phía thám tử, em đã có thể khẳng định được người khiến Jimin thê thảm như hiện tại là người trong nhà chúng ta. Nên tụi em đã có mong muốn cho cảnh sát vào cuộc để nhanh chóng vạch trần sự việc
BẠN ĐANG ĐỌC
[ VKOOKMIN] GỌI NẮNG THEO BÓNG ANH
FanfictionAi nhìn vào cũng sẽ không thể biết một nhóm nhạc đình đám, nổi tiếng toàn cầu với bao nhiêu moment thân thiết gắn kết trên sân khấu, thì dưới tảng băng nổi đó là những điều gì đang tồn tại cả. -------- Tất cả chỉ là trí tưởng tượng của mình thôi, bạ...