Chương 4.5

40 1 1
                                    

Chương 4.5
Edit: Sa

Khi họ đỡ "Nhạc Bình Xuyên" mảnh mai đi ra khỏi phòng, trời vừa hửng sáng. Mà cùng thời khắc đó, trong phòng ngủ, Tiểu Vi bị đánh ngất trói gô nằm chèo queo trên đất. Mấy canh giờ trước, ĐàoYêu bảo Ty Tĩnh Uyên mượn miệng Nhạc Bình Xuyên nói ra chân tướng vụ việc, Ty Cuồng Lan chẳng tốn mấy sức lực đã ép được Tiểu Vi khai ra chỗ giấu đèn lồng. May mắn là cô ta còn giữ đèn lồng chứ chưa phá hủy, nếu không lại phải mất kha khá thời gian để thu thập dầu của một trăm nhà.

Về phần Nhạc môn chủ, thấy con gái bình an vô sự, ông ta mừng đến rơi nước mắt, vội chuẩn bị hậu lễ để tạ ơn huynh đệ Ty gia. Ty Cuồng Lan không từ chối, chỉ nói thân thể Nhạc tiểu thư bị kiệt quệ, không nên nói chuyện, mấy ngày tới sẽ ngủ mê man, nhưng không có gì đáng lo ngại, khi tỉnh lại, Nhạc tiểu thư sẽ bình thường như trước. Nhạc môn chủ liên tục gật đầuu, chuyện tới bây giờ, Ty Cuồng Lan nói gì ông ta cũng tin vô điều kiện, hận không thể dập đầu ba cái tạ ơn đại ân nhân. Có điều việc duy nhất khiến người ta không quen là Đại tiểu thư thường ngày ăn còn ít hơn mèo thì nay như biến thành người khác, một hơi ăn hết tám cái bánh bao, một con gà quay và năm bát cháo gà, cuối cùng dưới ánh mắt cảnh cáo của Ty Cuồng Lan mới bịn rịn bỏ cái giò heo kho tàu xuống.

Đối với sự kiện lần này, đối ngoại, Ty Cuồng Lan nói đơn giản là bị tà vật quấy phá, đã diệt trừ, lược bỏ hết chi tiết Ty Tĩnh Uyên đổi hồn bắt Hư Hao.

Sau đó, Tiểu Vi bị nhốt vào phòng giam của Trường Đao Môn.

Trên thực tế, cô ta không biết Ty Tĩnh Uyên muốn làm gì, trừ những việc Ty Tĩnh Uyên nói với cô ta, cô ta chỉ biết gã hôn Nhạc Bình Xuyên, sau đó ngất xỉu. Nhưng Ty Cuồng Lan không tỉnh lược chi tiết cô ta giấu đèn vào lúc quan trọng nhất như thế nào, thừa nước đục thả câu, thấy chết không cứu Nhạc Bình Xuyên "thân như tỷ muội" ra sao. Nhạc môn chủ sửng sốt hồi lâu, sau đó liên tục lẩm bẩm "Không ngờ, không ngờ". Cái gọi là biết mặt nhưng không biết lòng hẳn là như thế.

Sau tất cả, giống như Ty Cuồng Lan nói, ăn no nê xong, Nhạc Bình Xuyên liền ngủ sâu. Đợi dàn xếp cho nàng ấy ổn thỏa, Ty Cuồng Lan cáo từ. Nhạc môn chủ vẫn còn lo lắng, muốn giữ họ ở lại thêm vài ngày, Ty Cuồng Lan bảo ông an tâm, có khi chỉ hai ngày sau là Nhạc Bình Xuyên sẽ tỉnh lại. Ngoài cảm kích, Nhạc môn chủ bày tỏ sự tiếc thương và lo lắng cho tình hình của Ty Tĩnh Uyên, nói con gái mình nhặt được mạng về nhưng Đại thiếu gia Ty gia lại không biết sống chết, ông ta khó mà an lòng.

"Môn chủ cứ an tâm, mảnh mai như Đại tiểu thư còn vượt qua được kiếp số này thì Đại thiếu gia của ta ắt sẽ không thua nàng ấy đâu." Đào Yêu chen ngang nói, sau đó lấy viên minh châu ra, vờ vịt: "Ui chao, suýt thì quên trả lại bảo châu cho môn chủ, đúng là đồ tốt, đẹp quá, không nỡ bỏ xuống luôn á."

Nghe vậy, Nhạc môn chủ hào phóng nói: "Nếu cô nương thích thì cứ giữ mà chơi. Lần này vì chuyện của tiểu nữ, không chỉ làm phiền Nhị thiếu gia mà cũng nhờ có công của cô nương. Chỉ là một viên châu mà thôi, không đáng nhắc đến."

"Ôi chao, mặt mũi đâu làm thế chứ?" Đào Yêu vừa từ chối vừa nhanh chóng cất viên châu đi, đồng thời cũng nói lời hay ý đẹp như người hào phóng ắt sẽ làm ăn phát đạt, con đàn cháu đống hi hi hi.

Bách Yêu Phổ 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ