Bạn biết gì không? Santa vừa trở về Nhật được một ngày, ăn được một bữa cơm đã bị ba mẹ hắn trực tiếp đá sang Trung Quốc lần nữa, khiến hắn thật sự nghi ngờ nhân sinh. Rốt cuộc bản thân có phải con ruột của ba mẹ hay không, rốt cuộc cái nhà này còn chỗ nào cho hắn không.
Nhưng vừa đến sân bay, Santa liền lập tức trả vé, về sớm làm gì. Bảo bối cuối cùng cũng sẽ thuộc về hắn, ở đây chừng một tuần đã rồi tính tiếp hehe.
- Anh trai yêu dấu, em đến tìm anh đây
Santa vứt túi đồ của mình xuống ghế sofa, vẻ mặt "giả trân" này của hắn khiến Rikimaru muốn đánh hắn vài cái. Đúng là thèm đòn, năm năm không một cuộc điện thoại, lâu lâu mới nhắn mấy tin, vừa về đã gọi anh trai yêu dấu, coi có tức không chứ
- Câm, anh không giấu ba mẹ chú cho chú đâu đừng có mơ
- Anh trai yêu dấu, anh thương thân thằng em này đi. Hôm qua em mới xuống máy bay, hôm nay lại bị tống lên đó cực khổ lắm chứ bộ
- Kệ chú, anh chả quan tâm. Làm như yêu thương tôi lắm, năm năm qua chú có nhớ gì đến anh đâu
- Tại vì á, em lo mình sẽ gọi không có đúng lúc, lỡ gọi lúc Viễn cưa đang gọi cho anh, em...em phải làm sao. Vậy nên á, em làm vậy là muốn tốt cho anh thôi
- Câm, đừng tưởng anh không biết. Thứ nhất, Viễn Viễn gọi cho anh vào buổi sáng, thậm chí còn quay luôn cả chú đang ngồi nghỉ, cái mặt ngơ ngơ cười ngốc nghếch khi đang cầm điện thoại của chú anh hiểu rồi. Thứ hai, cưng có crush rồi, quan tâm gì đến cái thân già này nữa
- Thì... em mới có crush được hai năm thôi à, ba năm trước em bận nên không..
- =) Vậy đó hả, chắc anh tin chú. Dọn đồ biến hộ
- Anh thương em đi, em sẽ bao anh đi ăn
- Dẹp
- Căn hộ em ở bên Trung cạnh căn hộ của ai đó, nghe bảo anh sắp sang Trung Quốc tìm ai đó, em còn định giao giấy tờ căn hộ cho anh, xem ra không cần nữa rồi
Santa nhặt túi của mình lên, giả vờ đi ra khỏi cửa. Chân đi chưa được ba bước đã bị cản lại, không ngoài dự đoán
- Một tuần nữa anh đi, anh kêu quản lý đặt thêm vé cho chú. Phòng chú ở tầng 2 đó, nhanh đi đi
- Em biết anh thương em nhất mà anh trai yêu~
Santa chạy đến ôm Rikimaru một cái, tưởng rằng thân thiết như vậy sẽ được anh yêu quý ôm lại, cuối cùng chỉ nhận được một cái nhìn khinh bỉ của anh trai. Tổn thương hết sức, thậm chí còn tổn thương hơn lúc bị Lưu Vũ phũ nữa chứ.
Bên kia, Lưu Vũ vẫn đang bận rộn với những bộ hồ sơ bệnh án của các bệnh nhân, mặc dù vũ công bị thương đến bệnh viện này không nhiều, nhưng chấn thương của họ phải nói là còn nhiều hơn cả số lượng họ đến bệnh viện nữa, đặc biệt là cái tên Santa kia. Nhắc mới nhớ, hình như... gần một tuần rồi hắn không đến bệnh viện làm phiền cậu, cảm thấy có chút thiếu vắng nhỉ. Nói thật, tin tức tố của hắn rất thơm, không biết từ bao giờ cậu đã quen với cái mùi rượu vang đó rồi, một tuần không ngửi được nó, cảm thấy khá là khó chịu... Chỉ là khá thôi, không hề khó chịu quá mức
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hảo Đa Vũ] Hóa ra em yêu anh nhiều đến vậy
Fanfiction[HẢO ĐA VŨ] HÓA RA EM YÊU ANH NHIỀU ĐẾN VẬY Nhân vật chính: Uno Zandou (Santa) - Vũ Dã Tán Đa, Lưu Vũ Thể loại: ABO, Cưới trước yêu sau, ngược, có ngọt, HE Văn án: "Nếu em sớm biết em yêu anh nhiều như vậy, ngay từ đầu đã không phải để anh cực khổ h...