- Tiểu Vũ, nghe mẹ nói đi mà
Lưu Vũ quay người lại, bao nhiêu nỗi uất ức dồn nén bấy lâu được bộc lộ ra hết, cậu không chịu đựng nổi nữa, lúc nào cũng vậy, mẹ cậu luôn làm theo ý bà, chưa từng hỏi xem Lưu Vũ có thích hay không. Rồi cuối cùng vẫn là cậu chiều theo ý mẹ mình, chỉ để cho bà vui vẻ, Lưu Vũ đã hy sinh ước mơ mà mình theo đuổi.
- Mẹ, con chịu đủ rồi. Lúc nào mẹ cũng thích làm theo ý mình, chưa bao giờ hỏi ý con một lần nào. Lúc con thi vào Bắc Vũ, mẹ cũng đã đổi giấy nguyện vọng của con, ép con thi vào trường y. Lúc đó, con nghĩ mẹ muốn tốt cho con, con cũng vui lòng làm theo mẹ rồi. Con cứ nghĩ mẹ rất hiểu con, mẹ yêu con nhất nhưng cuối cùng thì làm sao? Đến con trai mình mẹ cũng muốn bán đi, rốt cuộc con có phải con ruột của mẹ không hả?
- Tiểu Vũ, mẹ...thật sự muốn tốt cho con, gia đình Uno là một gia đình rất tốt, họ có quyền họ cũng có tiền, có thể chăm sóc cho con cả đời. Cuộc sống tạm bợ như vậy có tốt không con?
- Cuộc sống tạm bợ như vậy cũng được, con rất hạnh phúc. Con có người mà con thích, anh ấy cũng thích con. Tại sao mẹ cứ ép con kết hôn trong khi con thật sự không muốn ở cạnh người đàn ông kia chứ, hắn ta không phải người con yêu. Cuộc hôn nhân không có tình yêu liệu có bền lâu không mẹ? Hay lại giống với ba mẹ, lặng lẽ ly hôn khi con mình mới có bốn tuổi
- Cậu ấy yêu con, đó là sự thật. Con không thấy sao?
- Phải, anh ta yêu con, nhưng con không yêu anh ấy. Trói buộc một người mình không yêu ở bên cạnh, liệu anh ấy có được hạnh phúc không? Rồi anh ấy sẽ chịu được bao lâu chứ?
- Tiểu Vũ à, con...con nghe lời mẹ một lần cuối thôi. Chỉ cần con kết hôn với cậu ấy, từ giờ trở về sau mẹ sẽ không yêu cầu con làm bất cứ điều gì nữa, chỉ cần con đồng ý sau này cuộc sống của con sẽ do con quyết định, được không?
- Mẹ đã từng nghĩ đến hạnh phúc của con chưa? Thứ hạnh phúc mà con chưa bao giờ được hưởng đấy. Ba mẹ ly hôn khi con chỉ là một cậu nhóc bốn tuổi, sau đó mẹ vì công việc mà gửi con đến chỗ ông ngoại. Suốt mấy năm con học tiểu học, rồi sang cấp hai, cấp ba số lần con được gặp mẹ, được trò chuyện với mẹ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Con còn nhớ, hôm mà ông ngoại mất, mẹ cũng không về được. Một mình con, cố gắng từng chút mai táng cho ông. Lúc đó, con chỉ mới tốt nghiệp cấp hai thôi mẹ. Mười sáu tuổi, chịu đựng những điều mà người khác không dám nghĩ tới. Nhưng con vẫn nghĩ, có lẽ là do mẹ bận, không thể tới được, con vẫn luôn chờ mẹ, ông cũng chờ mẹ đến.
- Không phải sau đó mẹ cũng đã đến rồi sao, con sao có thể nói như vậy...
- Phải, mẹ đã đến. Đến vì cái gì chứ? Vì tờ nguyện vọng tuyển sinh đại học của con, mẹ ép con thi vào đại học y trong khi con chỉ muốn vào Bắc Vũ, theo đuổi đam mê của mình. Thế mà, con đã từ bỏ ước mơ của mình, chỉ vì hôm ấy mẹ đã nói, mẹ muốn con trai mẹ trở thành bác sĩ. Bảy năm đại học, một mình con vất vả kiếm tiền nuôi sống bản thân, đóng tiền cho nhà trường, mẹ đã từng để tâm tới chưa? Mẹ bỏ rơi con một mình như vậy, đến một chỗ khác để kiếm tìm niềm vui. Vậy mà con vẫn ngây ngốc, con nghĩ rằng mẹ yêu con. Nhưng bây giờ thì sao, mẹ trở về gặp con để ép con kết hôn với một người con không yêu
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hảo Đa Vũ] Hóa ra em yêu anh nhiều đến vậy
Fanfiction[HẢO ĐA VŨ] HÓA RA EM YÊU ANH NHIỀU ĐẾN VẬY Nhân vật chính: Uno Zandou (Santa) - Vũ Dã Tán Đa, Lưu Vũ Thể loại: ABO, Cưới trước yêu sau, ngược, có ngọt, HE Văn án: "Nếu em sớm biết em yêu anh nhiều như vậy, ngay từ đầu đã không phải để anh cực khổ h...