9

448 61 2
                                    

Ngày hôm đó ở bệnh viện, Lưu Vũ cứ mang cái tâm trạng tức tối đối xử với mọi người. Mọi người đều rất bất ngờ, không phải hôm qua bác sĩ Lưu còn vui vẻ đối xử tốt với mấy điều dưỡng trong bệnh viện sao? Sao qua một đêm, ác thần lại trở về rồi?

- Còn không mau lên, cậu là rùa đấy à?

- Bác sĩ Lưu, em... em cũng chỉ là thực tập thôi, không thông thạo

- Không phải chỉ là một xác chết thôi sao, mau làm đi. Chết một lần rồi, người đó cũng không thấy đau nữa

- Dạ

Cậu thực tập sinh kia tỏ ra nhanh tay hơn một chút, đâm phải chỗ không nên đâm liền bị Lưu Vũ mở miệng ra mắng

- Cậu là sinh viên năm mấy rồi, đã lên chức thực tập sinh rồi mà còn không biết chỗ nào để lấy máu sao? Ai cho cậu lên lớp thế hả? Ai cho cậu vào bệnh viện thực tập thế?

Lưu Vũ mắng cậu ta cả một trận, cậu thực tập sinh liền khóc lóc chạy ra khỏi phòng thực hành. Lưu Vũ cũng chỉ là có chút tức giận với việc lúc sáng, cho nên mọi việc cậu thấy hôm nay, nhìn chỗ nào cũng ngứa mắt. May mắn là trưởng khoa bảo bên khu khám bệnh cho Omega có mấy thực tập sinh đến thực tập, bảo cậu sang đây hướng dẫn nếu không thì chắc mấy bệnh nhân đến khám bệnh hôm nay, ai nấy đều bị Lưu Vũ mắng cho một trận

- Tiền bối, anh sao vậy? Cứ như vậy làm em sợ đó nha

Trương Gia Nguyên chứng kiến bạn học vừa khóc vừa chạy ra ngoài có chút hoảng loạn. Tiền bối của cậu trước giờ ôn hòa điềm đạm, hôm nay là ai chọc vào tổ kiến lửa, khiến tiền bối nổi giận đến mức dọa người thế kia.

- Không có gì, thực tập sinh đó làm việc không đàng hoàng như thế ai cho cậu ta vào thực tập thế? Nếu không phải tôi giám sát, thì sau này có mà hại bệnh nhân

- Không phải chỉ là lấy máu thôi sao, đâu có nghiêm trọng vậy. Em cũng đâm sai suốt, anh cũng có nói gì đâu, huống hồ đây chỉ là một xác chết

- Xác chết không phải là người à?

- Dạ dạ, anh nói gì cũng đúng cả, là em hồ đồ, là em sai

- Khoan đã, không phải bên khoa nội của cậu đang thiếu người sao? Sang đây làm gì?

- Em chỉ là thực tập sinh thôi, lỡ làm hại bệnh nhân thì em không có chịu trách nhiệm nổi

Trương Gia Nguyên bày ra vẻ mặt thiếu đánh, trêu Lưu Vũ một cái. Vậy mà lại bị Lưu Vũ đánh cho mấy phát, lại còn ăn mắng oan

- Có trách nhiệm chút đi, năm nay tốt nghiệp rồi mà tính tình như con nít đó. Mau qua kia xem rồi học hỏi, sau này lên bệnh viện làm không phải bỡ ngỡ, mau lên. Còn không đi anh đánh chú gãy chân rồi lê sang bên đó, nhanh

Rõ ràng không ai làm sai gì cả, Lưu Vũ lại đổ hết mọi tức giận lên đầu mấy người trong bệnh viện. Ông trời, ngó xuống mà coi có còn công bằng không chứ?

Một ngày làm việc mệt mỏi ở bệnh viện đã vắt cạn sức lực của Lưu Vũ rồi, hôm nay cậu chỉ làm đến chín giờ tối, không có ca trực đêm nên có thể về nhà. Vậy mà, vừa mở cửa ra đã thấy vẻ mặt đáng hận của Santa. Lửa giận trong lòng vừa nguôi một chút lại bị châm lên

[Hảo Đa Vũ] Hóa ra em yêu anh nhiều đến vậyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ