Ngoại truyện (Phần 1)

672 80 2
                                    

1

Lưu Vũ ở cùng Santa đã mấy tuần rồi, nhờ sự chăm sóc của hắn cậu cũng đã ăn được nhiều hơn trước. Ai bảo hắn luôn chiều cậu thế cơ chứ, cậu thích gì hắn đều mày mò ra để làm được. Ai mà không thích có được một người chồng như thế chứ. Nhưng mà kiểu này chắc cậu bị nuôi mập như heo mất.

Cậu nằm trong lòng Santa, ngước đôi mắt long lanh lên nhìn hắn, nũng nịu nói:

- Anh đang nuôi em như nuôi heo à? Ngày nào cũng bắt ăn nhiều thế, em mập chết mất

- Đâu, anh nuôi con mà. Đâu có nuôi em

- Vậy là Santa thương con hơn em đúng không? Anh hết yêu em rồi...

Lưu Vũ lại muốn khóc, sao vậy nhỉ? Sao cậu ở cạnh hắn là lại muốn khóc thế này? Muốn ngăn nước mắt mà không được, huhu bắt đền anh, anh làm em khóc

- Ngoan, đừng khóc nào

Bảo bối của hắn thật trẻ con, hắn thương con nhưng yêu cậu nhất cơ mà. Sao lại ghen với con mình chứ, ngốc nghếch nhưng đáng yêu chết đi được

- Anh không thương em

- Bảo bối, anh yêu em nhất mà

- Nhưng mà anh thương con hơn em

- Được được, anh sai rồi. Thương em nhất, được không? Ngoan đừng khóc, khóc xấu lắm.

- Ưm

Lưu Vũ ngoan ngoãn gật đầu, mặc cho hắn đang nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên khóe mắt cậu. Ưm, có chồng là cảm giác gì nhỉ? Rất hạnh phúc đấy!

2

Hôm nay Santa có điện thoại, cậu nằm trong chăn ấm, cái đầu nhỏ ló ra ngoài để nghe trộm xem hắn đang nói cái gì trong điện thoại. Nhưng nghe thế nào cũng không ra, có gì mà hắn phải giấu cậu. Lén lút hẹn hò đằng sau lưng cậu hay gì? Không được, anh có em rồi không được có thêm người khác đâu.

Hắn nghe tiếng thút thít bên trong phòng liền thở dài, Yuu đầu dây bên kia cũng chẳng hiểu hắn phiền não cái gì. Vốn định hối thúc hắn trở về Bắc Kinh lo việc thì lại bị hắn thẳng thừng cúp máy, ơ hay anh quản lý em đấy, không nói gì mà cứ cúp vậy đấy à? Lương tâm ở đâu hả?

- Tiểu Vũ, sao em lại khóc rồi.

Hắn hoảng loạng chạy vào bên trong, chạy đến bên giường. Đưa tay xoa cái đầu nhỏ đang được lộ ra bên trong chăn

- Anh không cho em nghe điện thoại, Santa ở sau lưng em hẹn hò với người ta...

- Ơ, anh hẹn hò với ai, anh nào dám hẹn hò nữa. Có em đã đủ rồi

- Vậy Santa gọi điện cho ai?

Cậu ló đầu ra khỏi chăn, đôi mắt vẫn còn hửng đỏ nhìn hắn. Đáng yêu thế, muốn cắn cơ... Không được Santa, phải nhịn.

[Hảo Đa Vũ] Hóa ra em yêu anh nhiều đến vậyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ