28

400 68 14
                                    

Lưu Vũ về nhà liền không muốn buông tay Santa ra, cứ níu tay áo hắn mãi... Cậu sợ mà

- Lưu Vũ, anh ra ngoài lấy đồ ăn vào cho em. Ngoan, đợi một chút anh không đi đâu xa cả

Santa xoa đầu cậu, mỉm cười trấn an. Nhưng Lưu Vũ lại một mực không chịu, còn nói nếu hắn muốn ra ngoài thì phải mang theo cậu, cậu rất sợ. Dù hắn làm cách nào, bế cũng được, vác cũng được, bắt cậu ôm chân hắn để hắn lôi đi cũng được...

- Tiểu Vũ, anh chỉ ra nhà bếp thôi. Khu này an toàn lắm, sẽ không có ai vào được đâu

- Không muốn...

- Ngoan, anh ra một chút sẽ vào ngay. Em cứ khóa cửa đi nhé!

-... Vậy... được rồi ạ. Anh nhanh lên chút, em... em thật sự sợ lắm

- Được được, anh vào ngay

Động tác của hắn tương đối nhanh nhẹn, vừa mới vào bếp lấy một tô cơm đã bước vào trong. Nhưng... ưm sao chỉ có một tô

- Santa, anh không ăn ạ?

- Bảo bối cứ ăn đi, anh không đói

- Ưm...

Santa cứ nhìn Lưu Vũ suốt, khiến cậu không tài nào ăn ngon miệng, dù thức ăn hắn nấu đối với cậu là mỹ vị nhân gian, nhưng... đang ăn mà cứ bị người khác nhìn khó chịu lắm, nuốt không trôi

- Anh đừng nhìn em nữa mà

- Bảo bối đẹp vậy, anh muốn nhìn thôi.

-... Santa, em đau lắm...

- Hả?

- Lúc nãy người đó bóp cổ em, rất đau.

- Anh biết... Tiểu Vũ, em chịu khổ rồi đáng ra anh phải đến sớm hơn

- Không phải lỗi của anh, em...là em không đúng

- Em chẳng làm gì sai cả bảo bối à? Không phải do em, em là một bác sĩ tốt hết lòng vì bệnh nhân. Anh đã trải nghiệm qua rồi, em rất tốt

- Nhưng anh ta sẽ không tha cho em đâu, anh ta nói vậy mà

- Nhất thời kích động thôi, nếu là anh anh cũng sẽ như vậy. Suy nghĩ kỹ một đêm rồi sẽ không còn như vậy nữa. Ngoan, ăn xong rồi đi tắm. Trễ rồi, em phải ngủ sớm

- Mới có tám giờ rưỡi hơn thôi mà, ngủ sớm

- Nghe lời, không là anh đi đấy

- Được được, em nghe lời. Không được đi, anh phải ở bên cạnh em cơ

- Bảo bối ngoan, anh chuẩn bị nước tắm cho em

- Ưm

Lưu Vũ gật đầu, một muỗng cơm lại được đưa vào trong miệng. Sao Santa tốt thế, anh ấy lại quan tâm tới một đứa trẻ hay làm nũng như cậu. Nếu là người khác, chắc đã sớm tức giận bỏ đi rồi. Hắn thật nhẫn nại.

Tối hôm đó, Lưu Vũ lại đòi Santa ở lại phòng mình. Một Omega chưa bị đánh dấu, lại ở cùng một Alpha có quá kỳ cục không? Đương nhiên Santa không đồng ý, mặc dù hắn rất rất muốn cùng Lưu Vũ ngủ cùng một giường. Nhưng hắn vẫn còn lý trí để hiểu rằng, bởi vì Lưu Vũ sợ cho nên mới như vậy. Sáng mai tỉnh lại không chừng sẽ đập hắn một trận, đáng sợ lắm. Thế mà, Lưu Vũ lại dùng mọi cách để đòi Santa ngủ lại cùng mình. Santa cũng phải nuông chiều cậu thôi, ai bảo cậu là bảo bối yêu quý của hắn chứ.

[Hảo Đa Vũ] Hóa ra em yêu anh nhiều đến vậyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ