48

378 59 0
                                    

Suốt một bữa ăn Lưu Vũ chẳng tiện xen vào một câu nào, nhiều khi có người nhắc đến tên cậu cậu mới lên tiếng. Còn lại đều là mời rượu, đương nhiên người bên cạnh sẽ giúp cậu uống... Nói chứ chẳng đùa, chỗ bạn bè thân thiết đều tụ họp ở đây cả, ai cũng biết tửu lượng của Santa cao đến mức nào. Dăm ba mấy ly rượu chẳng thấm vào đâu cả

Hầu như buổi chiều ai cũng có việc cả, ngay đến Bá Viễn người mới cùng Lưu Vũ tán gẫu hơn tiếng đồng hồ kia cũng bận nốt. Bàn tiệc lúc này chỉ còn ba người thôi, Tỉnh Lung ra ngoài thanh toán trước. Còn Santa, hắn đợi Lưu Vũ.

- Tiểu Vũ này, để anh đưa em về nhà nhé!

Trương Hân Nghiêu lên tiếng, chà lâu rồi không gặp tiền bối khiến Lưu Vũ cũng muốn gật đầu đồng ý ngay luôn cứ. Nhưng cánh tay lúc này đang bị Santa kéo lại, hắn đứng chắn trước cậu và Hân Nghiêu

- Nào Nghiêu lão sư, anh có vợ rồi đừng tìm cơ hội với bạn nhỏ này nữa

- Cơ hội gì chứ? Anh chỉ muốn đưa học đệ về nhà, tránh cho người khác có mưu đồ xấu xa

- Ý anh là gì? Em có ý với bạn nhỏ à?

- Mắt anh tinh lắm.

- Bạn nhỏ, em muốn về với ai đây? Cùng tiền bối nhà em về, hay cùng chồng em về nhà

- Chồng?

- Dạo này bận quá, vẫn chưa có cơ hội nói với lão sư nhỉ? Em với Lưu Vũ kết hôn rồi, hiện tại vẫn chưa tính đến chuyện ly hôn đâu. Bọn em, hạnh phúc lắm đấy

- Vậy mà giấu bọn anh bao lâu nay, hai đứa giấu kỹ thật đấy

Tỉnh Lung đẩy cửa bước vào, vừa vặn nghe thấy câu chuyện thú vị này. Xem đi, bị người ta giấu giếm đến bây giờ mới có thể biết, anh em kiểu gì không biết nữa.

- Chưa có dịp gặp mặt để nói thôi, với lại em với Lưu Vũ cũng chưa tổ chức lễ cưới đàng hoàng. Phần lớn là vì, vợ em không có thời gian

- Không có lễ cưới cũng được, khi nào rảnh thì tổ chức. Hân Nghiêu, về thôi. Tiểu Tinh dậy không thấy em đến sẽ khóc đó

- Ừm

Đợi Tỉnh Lung và Hân Nghiêu đi rồi, Santa mới dẫn Lưu Vũ ra xe. Anh không đi moto nữa, lần này đổi một chiếc khác. Lưu Vũ yên vị ở vị trí phụ lái rồi, dây an toàn cũng đã thắt Santa mới an tâm khởi động xe.

- Santa, anh thừa nhận anh là chồng em rồi. Chúng ta...có phải vẫn còn cơ hội không?

- Anh thừa nhận vì không muốn Lung ca buồn, nhìn kiểu gì cũng biết Hân Nghiêu kia có ý với em

- Bọn em thật sự trong sạch mà, tiền bối chỉ xem em như em trai thôi. Anh đừng suy đoán lung tung

- Em còn nhỏ, chưa hiểu sự đời đâu

- Em mà con nhỏ á? Người ta ba mươi mốt tuổi rồi đấy, anh cứ chê em nhỏ suốt

- Bạn nhỏ vậy mà đã giận rồi, không muốn theo đuổi anh nữa sao?

- Hai cái này khác, theo đuổi anh thì vẫn phải theo đuổi. Anh chê em nhỏ thì em cũng phải giận mà

- Được rồi được rồi, không chọc em nữa.

[Hảo Đa Vũ] Hóa ra em yêu anh nhiều đến vậyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ