24

405 66 8
                                    

Giờ ăn trưa, Lưu Vũ đã có hẹn với Santa nói đúng ra là hứa với anh hôm nay nhất định sẽ dẫn Tiểu Cửu đến gặp mặt. Lúc cậu đang chuẩn bị đồ ra ngoài thì Vương Hiếu Thần cũng đến, anh đóng cửa lại rồi mới tiến đến chỗ Lưu Vũ

- Tiểu Vũ này, anh nghe nói em với Santa... đã kết hôn rồi à?

-... Làm sao anh biết thế?

- Lúc sáng có đi ngang qua chỗ Châu Kha Vũ với Trương Gia Nguyên đang nói chuyện, vô tình nghe được thôi. Anh nghĩ chúng ta...

- Anh muốn nói chia tay đúng không?

- Ừm, dù gì em cũng đã có... người bên cạnh rồi, anh không muốn phá hoại hạnh phúc của em đâu

- Anh Hiếu Thần, anh cũng biết em theo đuổi anh sáu năm rồi có phải không? Anh nghĩ em sẽ vì một người mới quen biết mà thay lòng sao? Anh thậm chí còn không hỏi em, vì sao em lại kết hôn? Có phải anh không tin tưởng em có phải không?

- Không có Tiểu Vũ, anh chỉ là không muốn em khó xử. Nếu em cùng người đó đã kết hôn rồi, cũng không thể cứ ở mãi nơi này mập mờ với anh. Lỡ như anh ta biết cả em và anh đều sẽ khó xử

- Anh là muốn tốt cho em, hay muốn đẩy em ra xa?

- Anh... muốn tốt cho cả hai chúng ta

- Vương Hiếu Thần, em cứ nghĩ rằng bản thân đã yêu đúng người nhưng có lẽ em lầm rồi. Anh chưa từng tin tưởng em, em vì sợ anh buồn cho nên mới không nói cho anh biết. Vốn tưởng rằng sau khi biết anh sẽ đến chất vấn em, tại sao lại làm như vậy, có phải em có nỗi khổ không? Nhưng chỉ nhận được câu "chúng ta chia tay đi". Anh nghĩ em là loại người dễ thay lòng như vậy sao? Em với anh ta kết hôn là ngoài ý muốn, tất cả là vì mẹ em mắc nợ cho nên mới gả em cho người có tiền. Santa đã hứa, chỉ cần ở với anh ấy sáu tháng, anh ấy nhất định sẽ trả tự do cho em. Như vậy, em có thể cùng người em yêu đường đường chính chính ở bên nhau, không phải sợ mẹ em ngăn cản nữa.

- Tiểu Vũ anh xin lỗi, anh không có ý đó

- Một lời giải thích của em anh cũng không cần, anh nghĩ lời xin lỗi của anh còn giá trị sao? Vương Hiếu Thần, từ giờ em và anh sẽ như ý anh muốn, chúng ta chia tay

Lưu Vũ vừa dứt lời liền chạy đi, Vương Hiếu Thần không ngăn cản cậu, anh cũng không còn sức để ngăn cản nữa rồi. Lúc sáng nghe được tin đó, lòng anh đã rất đau. Cũng nghĩ rằng, cậu nhất định có nỗi khổ. Nhưng, anh đã không đủ can đảm để nghe nỗi khổ tâm đó, anh không muốn phải nghe lời chia tay từ miệng cậu, cho nên đã nói trước. Không ngờ, anh lại là người khiến cậu đau lòng...

Lưu Vũ chạy vào nhà vệ sinh, khóc một lúc ở bên trong đó... Tại sao vậy? Tại sao đến một câu "Anh muốn nghe em giải thích" anh ấy cũng không nói ra, tại sao lời chia tay lại có thể nói ra dễ dàng đến vậy. Cậu theo đuổi anh sáu năm trời, sáu năm không phải ngắn. Thế mà anh vẫn không tin, trái tim này chỉ chứa mỗi anh.

[Tiểu Vũ, em ở đâu rồi anh đến bệnh viện rồi đấy]

[... Em sắp ra rồi, anh đợi em chút]

[Em khóc à? Santa ức hiếp em sao?]

[Không có... em không có khóc. Em cúp đây, dọn đồ xong em sẽ ra với anh]

[Hảo Đa Vũ] Hóa ra em yêu anh nhiều đến vậyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ