Mizu đưa hai người rời khỏi quán, Manjirou nghe theo lời của anh Shin mà tránh đi một chút. Đứng lại ở đó nói chuyện riêng với cô.
"Anh sắp phải đi ra nước ngoài một chút, trong thời gian đó em quản Manjirou giúp anh nhé?"
Mizu còn tưởng mình nghe lầm, hỏi lại:"Đại ca, anh thấy em rãnh lắm hả? Từ khi nào đã có dịch vụ trông trẻ vậy?"
"Có thù lao hết, em cứ yên tâm đi." Shinichiro mỉm cười ôn nhu, ngẩn đầu nhìn sang Kento đang chú ý đến động tĩnh của hai người. Anh đưa tay chào một cái, đổi lại là cái nhìn khinh bỉ của người ta.
"Kento cũng sắp ra nước ngoài thăm ba mẹ em mà đúng không. Anh nghe bảo em ở nhà một mình, không có ai nấu cơm cho cả."
Mizu có hơi chột dạ vì bị nắm thóp, tức giận quay đầu trừng người anh trai ngu ngốc của mình.
"Thì... em vẫn có thể mua đồ ăn ở ngòa---"
Shinichiro coi như biết hết mánh khóe của cô, nhe răng cười nói:"Em gái anh biết nấu cơm đấy, con bé nấu ngon lắm cơ."
Cô có hơi hơi động tâm rồi. Đồ ăn gia đình hả?
Kể từ khi ba mẹ sang nước ngoài, cô đã 3 năm rồi chưa đàng hoàn ngồi lên mâm cơm ăn bữa ăn bình thường. Ông anh trai khốn nạn kia biết nấu, nhưng cái giới hạn "biết" của ổng có hơi đặc biệt. Cô thề rằng sẽ không đớp đồ ổng nấu lần nào nữa, vậy nên thành ra...
Có chút mong đợi.
Shinichiro nhìn sắc mặt của cô, biết rằng mình thành công rồi. Liền ngẩn đầu lên đưa tay ra hiệu với Kento.
Kento thập thò trộm quan sát họ nãy giờ, thấy Shinichiro ra hiệu liền thở phào. Thực chất anh không có đi thăm ba mẹ, anh Shin cũng không đi nước ngoài làm gì hết. Chỉ là Kento muốn nhờ Shinichiro giúp đỡ Mizu một xíu.
Nhìn con bé cả ngày cắm đầu vào anime rồi manga, bỗng nhiên một hôm lại nổi hứng muốn làm yanglake. Anh đang sợ con bé bị sảng đến ấm đầu.
Vừa hay lại biết Shinichiro có một đứa em cùng tuổi với Mizu, vậy nên đá con em mình qua đó.
Anh cũng không an tâm giao em gái bé bỏng cho 2 tên khốn đó đâu. Nhưng hết cách rồi, anh không tin được ai hết. Xã hội này có phần hơi phức tạp như vậy...
Mizu thành giao với Shinichiro, chạy ngang qua Kento. Đột ngột dừng chân lại.
"Kento, có thật là ông đi nước ngoài thăm ba mẹ không vậy?"
Kento giật mình, thầm than sao con nhỏ lại nghi ngờ mình rồi. Nhưng vẫn là cứng rắn lắm, giả vờ quát lại cô.
"Anh mày nói dối mày làm cái gì? Tao rãnh hơi vậy à?!"
Mizu rõ ràng không tin tưởng ông anh mình, ánh mắt tràn đầy nghi ngờ. Nhưng cũng là vui vẻ đáp một tiếng, lon ton chạy lại về phòng.
"Ông nói dối cũng không sao."
Kento chống cằm nhìn theo bóng lưng Mizu chạy đi, hơi hơi mỉm cười.
Rõ ràng con bé cũng muốn có bạn lắm mà.
Sáng hôm sau Mizu dậy từ sớm, đánh răng rửa mặt chải tóc sạch sẽ. Còn đặc biệt chạy vào trong phòng lôi đống đồ mới cóng ra xăm xoi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đồng Nhân Tokyo Revengers] Thủy Lạc Vô Tình
FanfictionFic đầu tay thể loại Fanfiction, cũng là bộ đầu tiên thuộc Hệ Liệt [Thủy] Thể loại: Np (ngoài mặt vậy thôi nhưng thực chất là 1vs1, có khi ncp), hệ thống, khoái xuyên, nhiệm vụ, ngôn tình (hoặc chỉ là bạn), nữ cường, SE. Tác giả: La Hàm Hy - Hii. Tì...