22. Đợi em về nhà

857 124 11
                                    

Trương Gia Nguyên hỏi, anh có biết giặt quần áo không.

Tất không thể giặt chung với quần áo, đồ lót nhất định phải giặt bằng tay, đồ có lông phải giặt khô. Nếu không biết giặt thì mang ra hàng.

Châu Kha Vũ nói, trước đây anh vẫn sống không có em.

Còn gì nữa nhỉ?

Rau củ phải bỏ vào thùng, chiên trứng thì bật bếp mức 3 thôi, gạo cũng vo 2 lần. Ngâm rau với muối sẽ sạch hơn.

"Nếu em lo cho anh thế, sao em nỡ rời đi?" Châu Kha Vũ khều khều đĩa thịt, Nguyên Nhi đánh vào tay anh, không cho anh kén ăn.

"Bất lịch sự."

"Hử? Vì anh hỏi em một câu riêng tư à?"

"Không. Anh bới thịt."

"Ra ngoài anh không có bới. Ở nhà mới bới."

"Châu Kha Vũ, anh có thể tự lo cho mình được không?"

"Không."

Nguyên Nhi lắc đầu.
"Em hiểu rồi."

***

Hai người đã thoả thuận, chỉ sau sinh nhật Gia Nguyên nhi, họ sẽ chia tay. Bởi Trương Gia Nguyên cần một giấc ngủ.

Không biết rời khỏi anh thì còn giấc ngủ nào trọn vẹn không nữa.

Bạn bè hai bên cực kì sốt sắng, hai người đã bỏ lỡ nhau quá lâu. Khi Gia Nguyên nhi nói chuyện với chị, chị hai cũng mắng cậu. Mắng cả Kha Vũ, hai người không bao giờ nhường nhau một lối đi gì cả.

"Chị nói gì thế, bọn em có mà. Bọn em đều biết đây là cách duy nhất."

Để bảo vệ nhau.

Trương Gia Nguyên không thể bảo vệ anh. Châu Kha Vũ không thể bảo vệ nổi Nguyên Nhi bé nhỏ của mình. Nếu đúng người nhưng sai thời điểm, vậy có thể cho nhau lối đi, cùng chờ đợi đến ngày ta có thể bên nhau, được không?

Chỉ cần đến lúc ấy, anh vẫn còn yêu em.

Sinh nhật em, hai người đi chơi cùng bạn bè, rồi lặng lẽ quay về căn nhà của Kha Vũ. Lúc đó Nguyên Nhi đã hơi say, mơ màng nhìn anh tháo từng chiếc tất, cởi từng cái áo cho em. Em không khóc, nhưng mắt ửng đỏ. Em muốn nhìn Châu Kha Vũ, cho đến lúc tình yêu này, có thể bị bóng tối nuốt chửng, hay tan thành tro bụi.

"Kha Vũ, yêu em khổ lắm đúng không?" Gia Nguyên hỏi anh. Chất tóc Kha Vũ không mềm mại như em, phần đuôi đã xơ hết cả.

"Không khổ."

"Đừng có nịnh."

"Em đã thừa nhận em là "người xấu" rồi. Chỉ có anh, biết thế mà vẫn yêu em."

"Trương Gia Nguyên, anh yêu em."

Nước mắt của em chảy ngược vào trong. Bởi Kha Vũ quá tốt đẹp, nên em cảm thấy mình không xứng.

"Kha Vũ."

"Ừ."

"Ngân Hà sắp hết hợp đồng rồi, chúng em đều sẽ không kí tiếp. Không phải quyết định của riêng em. Dù vậy, em cũng cảm thấy có lỗi vì các anh ấy chờ em về, nhưng em không đủ khả năng khiến các anh ấy cùng bước tiếp."

[Nguyên Châu Luật] Ánh sángNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ