..Lúc Seulgi nhập học tiết trời còn là mùa thu se lạnh, chớp mắt một chút đã chuyển qua đông rồi. Thời gian đầu chuyển đến nơi xa lạ, việc khó thích nghi là chuyện đương nhiên. Cũng may văn hóa phương Tây không khác nhau là mấy, bên Seulgi còn có Seungwan nhanh nhẹn hoạt bát giúp đỡ, xem như không mấy khó khăn. Joohyun sau khi giải quyết xong các hạng mục, cũng sắp xếp thời gian qua với cậu một tuần.
Trước kia Joohyun là một cô tiên giữ nhà chính hiệu, kết thúc công việc nàng sẽ nhanh chóng về nhà, không vì việc gấp thì có ép chết nàng cũng tuyệt đối không chịu ra ngoài đâu. Vậy mà từ khi yêu xa với Seulgi liền trở thành một con người khác, một năm xuất ngoại không biết bao nhiêu lần, cứ mỗi khi xong một hạng mục liền bay qua trời tây ở lì bên đấy cả tuần mới chịu về.
Ông bà Bae sống cùng nàng dưới một mái nhà mà còn khó gặp mặt, huống chi là bọn người của Park Sooyoung, thật sự không biết có phải là đang yêu xa không nữa, người ta yêu xa gian khổ, sao bọn họ cứ thấy dễ như trở bàn tay vậy nè?
Có gì đâu mà khó hiểu, người có tiền luôn có lối đi riêng.
Joohyun vừa đáp xuống sân bay đã nhìn thấy người yêu mình đứng đợi, ánh mắt giao nhau liền vẫy vẫy tay với nàng.
"Joohyun à."
Seulgi híp mắt cười, rất tự giác xách hành lý cho Joohyun.
"Có mệt lắm không?"
Joohyun lắc đầu, vì được gặp người yêu nên tâm trạng rất tốt, lúc ở trên máy bay nàng đã ngủ được mấy giấc liền cơ. Nàng cẩn thận quan sát tên nhóc con này, lại bỏ ăn bỏ uống hay sao? Càng lúc càng gầy vậy?
"Thức ăn không hợp khẩu vị sao? Nhìn em gầy hơn trước đó."
Seulgi bật cười, mắt nàng là máy quét hay sao? Cậu đang mặc đồ mùa đông, áo quần cũng đến mấy lớp, nhìn thế nào lại thấy người ta gầy vậy?
"Không có, Seungwan vẫn nấu cho em ăn bình thường mà."
"Chị thì không thấy vậy đâu. Em lại lo tìm việc làm thêm rồi bỏ ăn đúng không?"
Joohyun không hài lòng, người nàng yêu gầy ốm thế nào làm sao nàng không biết? Cách mấy lớp áo quần làm sao qua được mắt nàng chứ? Seulgi nghe Joohyun khẳng định như vậy cũng không muốn nói lại, cậu cười cười, được rồi, về nhà không cần mặc áo quần nhiều nữa thì sẽ biết xem cậu có gầy hay không mà.
Đáng lẽ tối nay bọn họ sẽ ăn ngoài, kết quả là Kang Seulgi đột nhiên dở chứng, một hai đòi ăn đồ Hàn Quốc do chính tay Joohyun làm, nên nàng đành phải ghé qua siêu thị, mua ít đồ về xuống bếp cho tên nhóc mè nheo kia.
Joohyun suy nghĩ rồi lại thở dài, thật sự trở thành sugar mommy rồi sao? Không, bọn họ cách nhau đâu bao nhiêu tuổi, làm sugar sister thôi.
Nhìn thấy tên nhóc nào đó được nàng chiều đến đắc ý tự mãn, tay hướng đến eo mà nhéo một cái.
"Đừng thấy chị chiều rồi sinh hư, ngoan ngoãn vào phụ bếp đi."
Căn hộ Joohyun mua cho Seulgi nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, ngoài cơ sở vật chất tốt ra còn có hệ thống ánh sáng hài hòa. Gian bếp cũng nhờ có ánh sáng mà trở nên ấm cúng hơn. Kang Seulgi có tài năng nghệ thuật, nhưng kĩ năng làm bếp thì lại là số âm. Cậu không vào bếp thì thôi, cậu vào là đụng đâu bể đó, thật sự làm Joohyun mệt đến chóng mặt. Cuối cùng nàng cũng không chịu nổi mà lườm cậu.
![](https://img.wattpad.com/cover/101433130-288-k130252.jpg)