Chương 22

464 78 3
                                    

Duẫn Hạo Vũ sốt cũng không quá lâu, chỉ khoảng chiều chiều là có thể khỏe lại và ăn uống đầy đủ như mọi hôm bình thường. Nhưng có lẽ sau khi nhận được cuộc gọi từ Trợ lý của Châu Kha Vũ, tinh thần vui vẻ của Duẫn Hạo Vũ đã tăng nhanh lên một cách đáng kể, dẫn đến việc nhanh chóng khỏi bệnh.

Vị giáo sư kia đã gọi điện đến nói chuyện sơ qua với Duẫn Hạo Vũ, ông luôn một mực khẳng định rằng mình nhất định sẽ đến làm chứng cho cậu. Phần là vì mang ơn, khi ông vừa bị đuổi việc tại một ngôi trường đại học chỉ vì dạy dỗ uốn nắn lại những đứa thiếu gia học trò láo toét của mình. Trước đó, Duẫn Hạo Vũ cũng đã biết đến danh tiếng của ông nên mới khẩn khoản xin Duẫn Thiên Nam cho ông ấy làm việc tại ngôi trường đại học do YH đứng tên xây dựng. Phần còn lại cũng vì Duẫn Hạo Vũ là một đứa tốt tính hiền lành, lại rất có chí tiến thủ, cực kì nghiêm túc khi học tập nghiên cứu. Cậu là trò cưng của ông, vậy nên ông không thể để cho cậu ấy mang tiếng xấu như thế được. Nhất là khi ông là người duy nhất có thể giải oan được cho cậu ấy.

Duẫn Hạo Vũ vừa lên giường đi ngủ xong, Châu Kha Vũ bỗng nhiên nhận được một tin nhắn từ một số lạ, không rõ danh tính.

"Làm ơn, hãy cho tôi năm phút gặp anh. Ở trước cổng nhà anh ấy."

"Không, tôi không rảnh. Có gì để mai rồi hãy gặp tôi trong công ty."

Thời gian là vàng là bạc, đâu phải cứ nói muốn gặp anh rồi sẽ được gặp đâu? Trên đời này không phải cái gì cứ muốn là có được đâu người kia nhé.

"Làm ơn, tôi là Triệu Hoa. Anh yên tâm, sẽ không có paparazzi nào ở đây cả."

Nhìn thấy cái tên này, Châu Kha Vũ liền bật dậy khỏi ghế như chiếc lò xo, qua loa nhắn lại cho người kia một câu tôi sẽ xuống, rồi anh với lấy chiếc áo khoác móc trên cây quần áo mà chạy ra ngoài.

Triệu Hoa đúng là đang đứng ngay trước cổng nhà, và đúng là không có một paparazzi nào lảng vảng xung quanh chỗ đó cả.

Anh cẩn trọng bước lại chỗ ấy, lạnh lẽo cất tiếng:

"Có chuyện gì, tôi thật sự không có thời gian."

"Giám đốc Châu, làm ơn, hãy cứu tôi đi."- Cô ta quay sang, khẩn khoản cầu xin- "Anh có thể lên tiếng chứng minh lại cũng được, không sao hết. Nhưng sự nghiệp và tương lai phía trước của tôi..."

Chẳng lẽ chuyện điều tra này đã bị cô ta phát hiện rồi à?

Nhưng khoan đã, cô ta lấy tư cách gì để cầu xin anh có chứ? Trong khi những câu chuyện từ chính miệng cô ta nói ra đã biến Duẫn Hạo Vũ trở thành một kẻ thứ ba không có liêm sỉ và trơ trẽn, mặt dày?

"Cho tôi một lý do đi."- Anh khoanh tay, nhếch môi cười nhạt- "Tại sao lúc cô làm, cô lại không nghĩ đến sự nghiệp và tương lai của cậu ấy? Để rồi khi cậu ấy cố gắng chống trả và phản biện lại, cô lại quay sang cầu cứu tôi?"

"Cái này không phải do tôi tự nguyện. Tôi chỉ là con rối dưới tay Chủ tịch ZL mà thôi. Cả công ty con Diamond và Trần Bình An tổ trưởng tổ kỹ thuật bên YH cũng vậy. Tất cả đều trở thành con rối chỉ vì tham vọng của ông ta."

Kepat| You had me at helloNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ